Ngày 13-02-2008
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Niềm tin Việt Nam: Chữ tài chữ tâm
LM Nguyễn Trung Tây, SVD
08:02 13/02/2008

Niềm tin Việt Nam: Chữ tài chữ tâm

Niềm tin Việt Nam minh họa trong dạng truyện ngắn về những đời sống niềm tin của người Việt Nam, không phải trong quá khứ, cũng không phải trong tương lai, nhưng ngay trong ngày hôm nay và ngay bây giờ. Đọc Niềm tin Việt Nam, có thể bạn sẽ nhận ra những nhân vật xuất hiện trong Niềm tin Việt Nam chính là bạn, hoặc những người thân trong gia đình, hoặc những người hàng xóm, hoặc những người tín hữu trong xứ đạo của chính bạn.
Hoa tâm, Nguyễn Trung Tây


Họp Hội Legio về tới nhà, dì Tư có vẻ không vui. Mặt dì chầm bầm như bọ hung, chân tay tuồng như bứt rứt đứng ngồi không yên. Thoạt tiên dì đi từ nhà bếp lên phòng khách, rồi từ phòng khách đi ra ngoài sân, rồi từ sân nhà lại đi giáp một vòng vào lại trong nhà bếp. Cứ thế, dì vòng vòng xoay vần như con vụ của con nít chơi… Ông Tư ngồi trong phòng khách uống trà, dì cũng như không nhìn thấy. Nhận ra thái độ lạ kỳ của vợ, ông Tư ướm hỏi,

— Bà hôm nay làm sao lại cập rập đi tới đi lui như vậy?

Dì Tư nhìn chồng, nửa như muốn nói nửa như không. Biết tính vợ, ông Tư dừng lại chung trà,

— Bà có chuyện chi muốn nói phải không?

Được chồng mở lời, dì Tư thôi không xoay tròn con vụ,

— Ông thiệt là người tinh ý, bởi tui có điều muốn nói, nhưng vẫn không biết phải nói ra sao, nói như thế nào?

Ông Tư dò hỏi,

— Bà hôm nay hơi lạ đó nghen. Có chuyện chi thì cứ nói. Sao lại rào trước đón sau cẩn thận như vậy? Vợ chồng đầu ấp tay gối bao nhiêu năm nay sanh ra mấy mặt con rồi, cháu chắt có đứa cao trội như cây sào cắt cau, sao khi không giờ lại tự nhiên mần tuồng khách lạ với tui như vậy?

Dì Tư chép miệng,

— Thì ai lại không biết là vợ chồng mình mấy chục năm nay thuận vợ thuận chồng, tát biển Đông cũng cạn. Nhưng tui không muốn hấp tấp không đầu không đuôi, người ngoài nghe được người ta cười. Mà cười tui thì cũng không sao, nhưng người ta đụng chạm tới ông, thì thiệt bụng là tui không chịu. Dầu sao đi nữa ông cũng là người có ăn có học, chữ nghĩa một bụng, vừa có danh lại vừa có phận…

…Mà nghĩ cho cùng, dì Tư cũng có cái lý của dì, bởi thời đó, cái thời dì còn đang là một thiếu nữ tuổi mười tám, thì ông Tư thuả đó đang là thanh niên tây học từ thành phố về quê nghỉ hè. Cô Thoan đã nghe tiếng cậu Tư Cường từ lâu lắm rồi. Thiếu nữ trong xóm, ai mà lại không mơ ước được nâng khăn sửa túi cho con trai độc nhất của ông điền chủ kiêm chủ buôn xe hơi trên Sài Gòn. Thoảng đôi ba lần, cô Thoan nhìn thấy cậu Tư đi ngang qua cửa nhà; dáng cậu Tư cao thanh tú, tóc chải keo láng o, vuốt ngược lên trên vầng trán cao thông minh, đôi lông mày thanh tú với hàm răng trắng đều điểm hai cái răng bịt vàng chóe sáng ngớ ngẩn bao nhiêu cô gái trong làng khi cậu Tư nở nụ cười. Biết phận mình, cô Thoan không nghĩ tới chuyện hồn bướm mơ tiên, guốc mộc mà so với hài cườm. Nhưng ngày hôm đó, một buổi chiều nóng bức, cô Thoan vừa tắm xong, mái tóc dài còn ướt sũng nước. Phần nóng bức, phần tóc ướt, cô Thoan bước ra hiên nhà, đứng ẩn mình sau bụi tre hong khô tóc. Trời chiều, gió mát từ ruộng lúa kéo về thổi bay tung tóe những sợi tóc thơm mùi bồ kết lá chanh của cô Thoan. Cô Thoan nhìn xa xa lơ đãng tìm kiếm bóng dáng song thân trên cánh đồng cò bay thẳng cánh của ông Hội Đồng. Thiệt là bất ngờ cậu Tư Cường xuất hiện ngay trên đường làng. Nhận ra bóng dáng con ông chủ điền, cô Thoan muốn lánh mặt. Nhưng đã quá trễ, bởi cậu Tư Cường đã bước tới ngay trước sân nhà. Cô Thoan cố gắng thu nhỏ dấu mình nấp sau những nhánh tre xanh…

Đang bước tới những bước chân đều đặn, bất ngờ cậu Tư quay ngang nhìn, ánh mắt chiếu thẳng vào bụi tre rậm rạp nơi cô Thoan đang núp. Bốn cặp mắt đụng nhau. Cô Thoan e lệ cúi xuống nhìn nền đất đen, bàn tay bám vào cành tre khẳng khiu. Nhận ra cô con gái bẽn lẽn đứng dấu mình bên bụi tre, tới phiên cậu Tư Cường trở nên tượng muối. Cậu Tư lặng im, cặp mắt đăm đăm nhìn vào một khoảng không gian nơi cô Thoan đang đứng. Trước tình huống bất ngờ, cô Thoan lặng người, rồi cắm đầu bỏ chạy thẳng vào trong nhà, đôi bàn chân líu ríu vướng víu cuống quýt đan vào nhau. Chỉ là một sân đất trơ dài năm thước, mà sao cô Thoan thấy đất gò chông chênh xa vời vợi. Nhưng rồi cũng tới cánh cửa nan tre, cô đưa hai tay hấp tấp cài lại then cửa. Vội vã chạy xuống nhà bếp, cô Thoan mở vung nồi cơm đã chín, rồi ngớ ngẩn đóng nắp nồi cơm lại. Cô chầm chậm bước chân lên nhà, hai tay ôm má, len lén nhìn qua khung cửa sổ. Ngoài đường, cậu Tư vẫn đang tiếp tục như người mất hồn ngớ ngẩn nhìn thẳng vào bụi tre. Cô Thoan hồi hộp, tay ôm ngực, rón rén đi về lại nhà bếp. Ngồi xuống trước bếp lửa chỉ còn trơ lại tro than âm ỉ, cô nghe được tiếng tim đập thình thịch và hơi thở của chính mình vang dội trong một khoảng không gian tĩnh mịch của gian nhà bếp.

Một tháng sau, đám cưới con trai ông Hội Đồng Hương tưng bừng pháo đỏ với cô dâu Thoan e ấp bước lên xe hơi về nhà chồng. Hồi đó có nhiều tiếng đồn nói cô Thoan lên núi Tà Lơn mua bùa yêu ểm con trai ông Hội Đồng, chứ ở đâu tự nhiên lại lòi ra tuồng đỉa bám dính chân hạc. Lời đồn bay tới tai, cô Thoan không buồn phiền, không giận hờn. Cô hồi hộp nhớ lại cuộc tương ngộ bất ngờ bên bụi tre. Cô Thoan vẫn không hiểu lý do tại sao cậu Tư lại lậm tình si mê một người thôn nữ không danh phận như mình. Nhưng cô Thoan chưa bao giờ hỏi, mà cậu Tư Cường cũng chưa bao giờ hé miệng nói với vợ chuyện này…

Thấy ông Tư yên lặng, vẻ chờ đợi, dì Tư đưa vào miệng miếng trầu cay, chậm rãi nói,

— Chiện là như thế này. Ông cũng biết gia đình tui không phải gia đình có chức tước, có địa vị, có của ăn của để trong làng. Tía má tui cũng chỉ ngày ngày cày thuê cấy mướn cho người trong thôn. Cho nên tui không học nhiều, chữ nghĩa chưa đong đầy bằng cái lá bình bát. Thiệt tình mà nói, nhiều khi tui cũng muốn được như ông, học hành cho nở mặt rỡ ràng với bà con thiên hạ lối xóm. Tiếng tây tiếng u cũng rổn rảng rộn ràng như ông vậy. Như thế, có đi ra ngoài cũng không thua chị kém em. Nhưng số tui số con nhà nghèo, học hành chữ nghĩa chẳng được bao nhiêu.

Dì Tư phân bua,

— Ông còn lạ chi. Vợ chồng mình ở Mỹ bao nhiêu năm rồi. Mà tên mấy cái tiểu bang tui nói còn chưa thông. Cái tiểu bang chi đó…

Dì Tư chép miệng,

— Cái tên chi mà tui cứ đọc sai hoài? Ông sửa bao nhiêu lần rồi mà cái đầu nó cứ xụi lơ cứng đơ, nhớ trước quên sau. Cái chi mà in tuồng như là…là… tiểu bang “Cô ló đầu ra”! Có đúng không ông?

Ông Tư cười,

— Tiểu bang Colorado.

— Đó, đó, cái tên người ta là Colorado, mà tui cứ đọc sai hoài, sửa tới sửa lui. Rồi thêm cái tiểu bang chi tui quen miệng cứ đọc trợt ra tiểu bang “Mỹ nó sợ ta”. Thiệt tình! Tui thấy có cái chi không ổn ở đây. Mình đang ở bên Mỹ, nếu phải nói sợ, thì mình sợ Mỹ, chứ ở đâu lại lòi ra cái tuồng diều hâu trên trời mà sợ gà con lẹt đẹt dưới đất. Rồi lại thêm cái tiểu bang chi đọc giống như “Heo quay”. Không biết ở đó có heo quay thật hay không, mà tui cứ te te uốn lưỡi đọc ra heo quay. Mà hễ mở miệng trợt chân một cái là người chung quanh bụm miệng cười khiến tui sượng sùng, quê một cục...

Dường như đã hiểu chuyện, ông Tư nhẩn nha ngồi xuống, lưng dựa vào thành ghế, một tay đưa ra mời gọi,

— Bà, bà ngồi xuống ghế. Mần chi mà cứ đứng riết, bắt tui đứng theo như học trò gặp thầy đồ khiến tui mỏi chân lắm rồi. Bà ngồi xuống ghế đi. Tui cũng có câu chuyện muốn tâm sự với bà.

Đợi dì Tư ngồi hẳn xuống ghế, miệng nhai bỏm bẻm miếng trầu đỏ tươi, ông Tư mới cầm ống vố lên tay, điệu bộ thong thả nhưng giọng ông sắc gọn,

— Từ ngày tui với bà trở nên vợ chồng, có bao giờ tui ỉ thế có danh phận rồi tui coi thường bà hay chưa? Bà cứ thiệt tình nói đi.

— Tui hiểu. Tui biết…

— Khoan, khoan! Bà cứ trả lời tui đi, một tiếng thôi, tiếng sắt hoặc tiếng vàng, tiếng có hoặc tiếng không.

Thấy điệu bộ dứt khoát của chồng, dì Tư lắc đầu,

— Chưa! Tui biết ông đâu phải con người như vậy.

— Nếu vậy, vợ chồng mình ở với nhau bao nhiêu năm rồi, tui tưởng bà phải biết tánh tôi chứ. Tôi đâu phải rau muống rỗng ruột vô tâm, ăn ở vô nghì, tham phú phụ bần.

Ông Tư đưa lên miệng ống thuốc vố, rồi lại bỏ xuống. Yên lặng trong vòng một giây, ông Tư đưa lên miệng chung trà,

— Thiên hạ ưa trọng người có quyền thế, có kiến thức, có danh phận. Nói chuyện với nhau người ta ưa lôi bằng cấp ra như một cái thước đo để thẩm định giá trị một người.

Ông Tư hưỡn đãi,

— Đó cũng là lẽ thường tình nhân gian. Làm sao mình đi ngược lại được với con nước của con sông cái lạch?

Ông Tư chép miệng,

— Nhưng tui thấy con người không phải chỉ là bằng cấp, hoặc danh phận, hoặc là kiến thức, hoặc nói theo kiểu của bà là rổn rảng rộn ràng tiếng tây tiếng u. Bà còn nhớ cái thời Đồng Minh và phe Trục đánh nhau, thời có cái máy bay Nhật bị phe Đồng Minh bắn rớt xuống cánh đồng của xóm, người trong thôn rần rần kéo nhau đi coi, bà còn nhớ không?

Dì Tư gật đầu,

— Nhớ chứ! Buổi chiều hôm đó cái máy bay Nhật cắm đầu đâm thẳng xuống ruộng thím Tám nổ tung. Bữa đó tui cũng chạy te te ra ngoài ruộng đứng coi. Chuyện đó làm sao tui quên cho được.

Ông Tư giải thích,

— Phe Trục của Nhật hồi đó còn có Hittler. Mà nhắc tới tên người này thì thiệt là ai tranh bá vương, ai tranh thiên hạ tài giỏi cho bằng. Nhưng người này có nhiều tài mà lại vô tâm như rau muống. Cho nên bao nhiêu triệu triệu nấm mộ đã chất gò chất đống, bởi sự xuất hiện của một người tài nhưng lại vô tâm như Hitler.

Ông Tư chỉ lên tấm hình của Mẹ Têrêsa treo trong phòng khách,

— Tuy nhiên trái đất này không phải chỉ có Hittler, nhưng còn có Mẹ Têrêsa, một người tầm thường mà lại dư thừa một trái tim để chữa lành vết thương do người vô tâm tạo ra. Mẹ Têrêsa có đậu bằng cấp gì đâu, nhưng mẹ lại có nguyên vẹn cả một tâm hồn. Tui nhớ chuyện kể có người hành khất ghẻ lở đầy mình, ngày ngày sống lăn lóc trên những con phố què cụt Ấn Độ. Khi gặp người ăn mày, Mẹ Têrêsa mang ông ta về nhà băng bó vết thương, đổ cháo đổ thuốc cho người bất hạnh. Sau cùng người hành khất cũng qua đời. Nhưng trước khi lìa trần, ông ta nói, “Tôi đã từng sống trên những con đường phố như một con thú, nhưng tôi đã được săn sóc, và giờ đây nhắm mắt lại chết đi như một con người”.

Ông Tư tiếp tục,

— Cụ Nguyễn Du cũng nói, “Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”. Một người có tâm thương yêu, sở hữu một trái tim nhân hậu, thì người này bằng cả ba người có dư thừa tài năng cộng lại.

Ông Tư miệng cười móm mém,

— Bởi bà nói, tui mới nhắc lại câu chuyện hồi xưa. Mà chuyện này tình thiệt là tui cũng chưa bao giờ tâm sự với ai. Hồi đó, ba má, theo lời năn nỉ của tui, sai ngươi tới gặp tía má đặt trầu cau xin hỏi bà làm con dâu. Hồi đó có người đồn tui ăn phải bùa trên núi Tà Lơn cho nên lậm tình. Nhưng tui nhớ in tuồng sau lần nhìn thấy bà đang đứng bên bụi tre hong tóc, tui đi về nhà hỏi han bà con làng xóm trong thôn, ai ai cũng nói trong làng có cô thôn nữ vừa nết na lại vừa nhân hậu, vừa đẹp người lại vừa đẹp nết, hành khất bước vào nhà cô này, không bao giờ bước ra với hai bàn tay không…

Ông Tư kết luận,

— Bà cũng biết tui đâu phải là hạng người vọc nước giỡn trăng. Tui may mắn được ba má cho đi ăn học trên Sài Gòn, nhưng ba má vẫn dậy tui làm người phải có cái tâm. Đừng tham phú phụ bần. Đừng ham tốt nước sơn nhưng lại mục nước gỗ. Ba má ăn hiền ở lành cho nên phước đức run rủi khiến tui gặp người vừa đẹp nước sơn vừa tốt nước gỗ, lại vừa có cái tâm. Tui hỏi bà, nếu vậy, mần chi mà tui không chạy về nhà năn nỉ ba má nhờ người mai mối mang trầu cau sang xin gặp tía má ở bển.

Ông Tư nhỏ nhẹ,

— Bà không biết đọc tin tức, không nghe được đài Mỹ, thì hỏi tui, tui nói cho bà nghe. Mà nếu nói không đúng, thì tui giúp bà sửa lại, nói cho đúng. Có “chiện” chi mà phải mắc cở. Cái tiểu bang bà đọc “Mỹ nó sợ ta” là tiểu bang Minnesota, tiểu banh lạnh nhất của nước Mỹ đó. Còn tiểu bang Heo quay là tiểu bang Hawaii. Nhưng bà đọc heo quay thì cũng đâu có sai, bởi người Hawaii họ hay ăn thịt heo quay chiên dòn lắm.

Ông Tư đổi sang giọng điệu bông lơn,

— Mà nếu có ai trong Hội Legio cười ngạo tiếng Anh của bà, cứ để họ hả miệng cười, gió chui vô bụng đau ráng chịu. Lúc đó đừng có mà than trời!

Lời Nguyện

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một quả tim bằng xương bằng thịt biết rung động, và một khả năng nhạy bén nhận ra khi nào trái tim chúng con không còn rung một tần số, một nhịp điệu với trái tim khốn khó của nhân loại.

www.nguyentrungtay.com
 
Mỗi ngày một câu chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
18:27 13/02/2008
TRỘM VÀNG HỒ LỆ THỦY

N2T


Ở phía nam nước Sở có con sông Lệ Thủy, trong hồ nước sản sinh ra cát vàng, chính phủ quốc hữu hóa nó và nghiêm cấm bá tánh tự tiện đến đãi vàng, người vi phạm pháp lệnh thì chỉ cần bắt được là lập tức phân thây trên phố chợ.

Nhưng, sau khi tin “vàng sinh trong nước” được truyền đi thì vẫn có rất nhiều người đến đãi trộm vàng, người đãi trộm vàng bị quan phủ bắt rất nhiều, sau khi xử tử thì đem toàn bộ quăng vào trong sông Lệ Thủy, làm cho nước Lệ Thủy kẹt cứng, nhưng người đãi trộm vẫn không ngừng xuất hiện.

Hình phạt phân thây không cản được người đến đãi trộm vàng, chỉ là bởi vì lưu vực của hồ Lệ Thủy rất rộng lớn, địa hình hai đầu bờ không bằng phẳng, muốn trốn tránh tai mắt của quan binh, thì hoàn toàn không khó khăn gì.

(Hàn Phi tử: Nội các thuyết thượng-Thất thuật)

Suy tư:

Hình phạt phân thây không ngăn cản được người đến đãi trộm vàng, là bởi vì vàng có một sức hút mãnh liệt hơn cả sự chết, là bởi vì vàng sáng chói làm mờ mắt con người không thấy được sự sống thì cao quý rất nhiều so với vàng bạc châu báu ở thế gian này.

Hình phạt phân thây không ngăn cản được người đến đãi trộm vàng, là bởi vì lòng tham của con người như thùng không đáy không biết lúc nào thì đầy, cho nên bất chấp cả sự chết để giấc mơ giàu sang được thực hiện dù cho có bị phân thây...

Chúa Giê-su đã tiên báo và nhắc nhở cho chúng ta biết là kho tàng của chúng ta ở đâu, thì lòng dạ chúng ta ở đó (Mt 6, 21). Người Ki-tô hữu hiểu được lời dạy trên đây của Chúa Giê-su, nên luôn cầu xin Chúa ban cho họ được hằng ngày dùng đủ (Mt 6, 9-13), bởi vì khi biết được mình đầy đủ rồi thì họ không cần tham lam thứ gì nữa.

Nhưng ở trên đời có mấy ai biết mình đã đầy đủ rồi ?

Thưa, chỉ có những người yêu mến Lời Chúa và thực hiện Lời Chúa trong cuộc sống của mình, bởi vì đối với họ, có Chúa là có tất cả, là quá đầy đủ rồi.
 
Mỗi ngày một câu danh ngôn của các thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
18:28 13/02/2008
N2T


33. Người vâng lời vì khiêm tốn thì không có việc gì khó; người vì lương thiện thì không có chuyện khổ.

(Thánh Leo Magnus)
 
Ngày 13 tháng 2: Kính Thánh Giles Maria Giuse
PhóTế Huỳnh Mai Trác
20:52 13/02/2008
Thánh Giles Maria Giuse, một tu sĩ thấp kém hèn mọn thuộc Dòng Phanxicô, một công dân tầm thường của thành Naples, qua đời lúc Nã phá Luân, một vị Hoàng đế đầy tham vọng về quyền lực đang đem quân xâm chiếm nước Nga.

Giles sinh ở Taranto trong một gia đình nghèo. Cha của ngài qua đời lúc ngài mới 18 tuổi, ngài phải làm lụng vất vả giúp gia đình. Sau khi gia đình đã yên ổn khá đủ sống, ngài liền xin vào tu Dòng Phanxicô hèn mọn tại Galatone năm 1754. Trong 53 năm ngài giúp việc tại viện tế bần Thánh Paschal ở Naples, ngài làm đủ mọi công việc với nhiệt tình và yêu mến. Ngài là người nấu bếp, quét dọn nhà cửa, gác cổng, ngoài ra ngài còn là người đi xin ăn để nuôi sống anh em trong viện tế bần.

“Hãy yêu mến Chúa, hãy yêu mến Chúa” đó là câu nói luôn phát ra từ miệng ngài, khi ngài dọn ăn cho anh em trong dòng hoặc khi phân phát của ăn cho người nghèo khó hay khuyên nhủ an ủi những ai đang gặp khó khăn, cũng như thúc gịuc những người đang đi trên con đường tôi lỗi ăn năn trở lại cùng Chúa.

Lòng yêu thương của ngài lan tràn trên các nẻo đường thành phố Naples, đó là do lòng sốt sắng cầu nguyện được nuôi dưỡng trong tình thần của Thánh Phanxicô Assisi và những truyền thống tốt đẹp của các anh em trong nhà Dòng.

Những người thường gặp ngài đi xin giúp đỡ đã gắn cho ngài biệt hiệu “Người an ủi của thành Naples”. Ngài được Ðức Giáo Hoàng Phao lồ II phong hiển thánh năm 1996 với lời tuyên dương: “Hành trình linh thiêng của thánh Giles phản ảnh “lòng khiêm nhường của Chúa khi hạ mình xuống làm người và ban chính thân mình trong phép Thánh Thể.”
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tòa Thánh Vatican chặt chẽ hơn trong việc phong thánh
Nguyễn Long Thao
10:14 13/02/2008
VATICAN CITY 12/02/08 - Thông tấn xã UPI trích dẫn nguồn tin của hãng thông tấn ANSA của Ý cho biết vào tuần tới ĐTC Bênêđictô sẽ ban hành một tài liệu hướng dẫn việc phong thánh

ĐHY Jose Saraiva Martins, Tổng Trưởng Thánh Bộ Phong Thánh cho cơ quan thông tấn ANSA biết tải liệu hướng dẫn mới nhằm mục đích để các Giám Mục tuân theo tinh thần mới của ĐTC Bênêđictô đề ra là phải “chừng mực và khe khắt” trong việc phong chân phước và phong thánh cho các ứng viên.

Theo tiến trình phong chân phước hay phong thánh thì giai đoạn đầu là ở cấp giáo phận, giáo phận điều tra và thiết lập hồ sơ gửi về Tòa Thánh. Nếu được chấp thuận, sẽ phong chân phước. Sau đó điều tra thêm nếu có thêm bằng chứng phép lạ sẽ được phong thánh.

Được hỏi tài liệu mới có phải nhằm mục đích điều chỉnh việc đức GH Gioan Phaolô II đã phong chân phước và phong thánh cho quá nhiều người hay không. ĐHY Saraiva Martins từ chối không trả lời câu hỏi này. Tuy nhiên, có người phê bình rằng dưới thời ĐGH Gioan Phaolô II Giáo Hội đã không quá khắt khe trong việc đặt ra các tiêu chuẩn và điều kiện để được phong thánh hay chân phước.
 
Việc buôn bán di hài các thánh nở rộ trên mạng lưới eBay
Nguyễn Long Thao
11:29 13/02/2008
VATICAN: 12/02/08 – ĐHY Jose Saraiva Martins, Tổng Trưởng Bộ Phong Thánh tuyên bố việc buôn bán di hài các thánh trên mạng eBay là một dịch vụ hoàn toàn không thể chấp nhận được.

Trả lời cuộc phỏng vấn dành cho tờ La Stampa, ĐHY giải thích rằng giáo luật cấm chỉ việc buốn bán di hài các thánh.

ĐHY tuyên bố rằng một miếng hài cốt hay một miếng vải áo đem ra đấu giá hầu như có một nguồn gốc rất đáng nghi ngờ hay đó là đồ bị đánh cắp. Ngài cũng nói thêm chỉ những vật dụng của các thánh đươc giáo hội chuẩn phê mới được coi là đích thực. Ngài cũng cảnh cáo thêm rằng việc buôn bán hài cốt trên mạng có thể được người ta dùng vào các mục đích của qủy Satan.

Trong khi đó mạng lưới eBay cãi rằng nhân viên của họ cam kết không đem các vật dụng đó ra buôn bán mà chỉ đem đấu giá và nữ phát ngôn viên của eBay lại đưa ra tuyên bố “Mỗi ngày có đến 7 triệu món hàng được lệt kê lên danh sách đấu giá nên chúng tôi không thể xác nhận những vật dụng nào là vật dụng phi pháp. Nếu cá nhân nào có thắc mắc hay quan tâm về vật dụng đó xin cho chúng tôi biết, chúng tôi sẻ có hành động ứng xử thích đáng”.

Di hài các thánh có mục đích giúp người tín hữu gia tăng lòng đạo đức, đưa họ tới gần Chúa. Di hài các thánh bao gồm phần thi thể, quần áo hay những miếng vài đã được chạm tới thi thể các thánh. Những vật dùng này thường được giữ kỹ nới các bàn thờ hay trong các quách chôn trong nhà thờ

Giáo luật cấm buôn bán di hài các thánh.
 
Ngày đời sống thánh hiến mùng 2-2 -2008
Linh Tiến Khải
15:17 13/02/2008
Ngày đời sống thánh hiến mùng 2-2 -2008

Mùng 2 tháng 2 vừa qua là lễ Đức Mẹ dâng Chúa Giêsu trong Đền Thánh cũng còn gọi là lễ Nến, và là Ngày Quốc Tế về đời sống thánh hiến lần thứ XII. Ngày này đã do Đức Gioan Phaolo II thành lập năm 1997, nhằm giúp toàn thể Giáo Hội đánh gía, trân trọng và cầu nguyện cho ơn gọi sống đời thánh hiến trong Giáo Hội.

Ban chiều Đức Hồng Y Franc Rodé, Tổng trưởng Bộ các dòng tu và hiệp hội tông đồ đã chủ sự thánh lễ cho các tu sĩ nam nữ trong đền thờ thánh Phêrô, trong đó các tu sĩ đã cùng nhau lập lại các lời khấn khiết tịnh, khó nghèo và vâng lời. Cùng đồng tế với Đức Hồng Y còn có Đức Tổng Giám Mục Gardin, Tổng thư ký của Bộ các dòng tu và hiệp hội tông đồ, cùng với nhiều vị Bề trên Tổng quyền các dòng nam, trước sự hiện diện của 8 ngàn tu sĩ nam nữ.

Sau thánh lễ Đức Thánh Cha Biển Đức XVI đã đến gặp các tu sĩ nam nữ và nhắn nhủ mọi người chuyên cần lắng gnhe, suy niệm và sống Lời Chúa. Sau khi nhắc lại đề tài của Thượng Hội Đồng Giám Mục thế giới kỳ thứ XII sẽ diễn ra tại Roma vào tháng 10 năm nay về ”Lời Chúa trong đời sống và sứ mạng của Giáo Hội”, Đức Thánh Cha gợi lại tầm quan trọng của Lời Chúa, nhất là Tin Mừng, trong việc gợi hứng và soi sáng cho các vị Tổ Phụ sáng lập các dòng tu và trong tu luật, hiến pháp của các dòng; đồng thời ngài nhấn mạnh rằng: ”Theo Chúa Kitô không chút do dự hay thỏa hiệp, như được đề nghị trong Tin Mừng, chính là quy luật tối hậu và tột đỉnh của đời tu trì qua dòng thời gian” (PC 2). Đức Thánh Cha nói: ”Anh chị em hãy nuôi dưỡng ngày sống của mình bằng kinh nguyện, suy niệm, lắng nghe Lời chúa. Vốn quen thuộc với phương thức truyền thống ”lectio divina”, suy niệm và cầu nguyện với Lời Chúa, xin anh chị em hãy giúp các tín hữu đề cao phương thức này trong đời sống thường nhật của họ. Và anh chị em hãy biết diễn đạt qua cuộc sống chứng ta những gì Lời Chúa chỉ dẫn, để cho mình được Lời Chúa uốn nắn, hầu mang lại hoa trái dồi dào như hạt giống được gieo vào thửa đất tốt”. Đức Thánh Cha kết luận rằng: ”Ước gì người đời có thể thấy những công việc lành của anh chị em, là hoa trái của Lời Chúa sống trong anh chị em và ngợi khen Cha anh chị em ở trên trời” (Mt 5,16).

** Trong toàn Giáo Hội hiện có 1 triệu 40 ngàn tu sĩ nam nữ, trong đó có 137.000 linh mục dòng. Nếu kể cả các tu huynh và đan sĩ cũng như thành viên các nam tu hội đời con số này lên tới 196.000 người. Tổng số nữ tu là 836.000 chị, trong đó có 47.000 đan sĩ chiêm niệm, 767.000 nữ tu thuộc các dòng hoạt động và 21.000 thành viên các nữ tu hội đời.

Sau đây chúng tôi xin gửi tới qúy vị và các bạn bạn một số nhận định của Đức Hồng Y Franc Rodé, Tổng trưởng Bộ các dòng tu và tu hội tông đồ, về ý nghĩa ngày này. Đức Hồng Y Rodé, thuộc dòng Ladarist, từ năm 2004 là Tổng trưởng Bộ đặc trách các dòng tu và tu hội tông đồ.

H: Thưa Đức Hồng Y, ”Ngày Đời Sống Thánh Hiến” có ý nghĩa gì?

Đ: Cử hành Ngày Đời Sống Thánh Hiến trong ngày lễ Dâng Chúa Giêsu trong Đền Thánh, cũng gọi là lễ Nến hay lễ của Ánh Sáng, ánh sáng mạc khải cho muôn dân, đã là trực giác của vị Tôi Tớ Chúa Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolo II. Thật thế đời sống thánh hiến phải là ánh sáng lớn giữa lòng Giáo Hội và cho thế giới. Đây là ngày Giáo Hội cảm tạ Chúa về ơn tuyệt diệu của đời thánh hiến, là ngày thăng tiến ơn gọi đời thánh hiến, làm cho nhiều người biết tới và gây ý thức cũng như lòng qúy mến của dân Chúa đối với đời thánh hiến, giúp tín hữu hiểu biết sự cao đẹp của sứ mệnh mà các tu sĩ có trong Giáo Hội và trên thế giới.

H: Từ Bộ đời sống thánh hiến và tu hội tông đồ, Đức Hồng Y nhận thấy tình trạng sức khỏe ơn gọi tu trì trên thế giới hiện nay ra sao?

Đ: Trong Giáo Hội các tu sĩ nam nữ đã luôn luôn là một lực lượng canh tân sinh động. Cả ngày nay nữa cũng vẫn thế, trong nhiều vùng trên thế giới họ tiếp tục là một chứng tá đặc biệt của tình yêu thương đối với Chúa Giêsu, đối với tha nhân và các người thiếu thốn cần được trợ giúp. Tuy nhiên trong các thời gian qua, tại một vài nơi như Tây Phương và Bắc Mỹ số tu sĩ giảm sút, đôi khi một cách mạnh mẽ. Nhưng trái lại từ châu Mỹ Latinh, Phi châu và Á châu lại có các dấu chỉ tích cực khích lệ, vì số ơn gọi gia tăng. Sự hiện diện của các nam nữ tu sĩ trong ba lục địa này rất đáng kể.

Chẳng hạn mùa hè năm ngoái tôi đã viếng thăm Mehicô và đã có thể chứng kiến sự dấn thân mạnh mẽ của dòng Đạo Binh Chúa Kitô và các thành viên giáo dân của phong trào Regnum Christi trong lãnh vực giáo dục. Cách đây hai năm tôi đã viếng thăm Bolivia, trong vùng ngoại ô Cochabamba. Tại đây tôi đã bị ấn tượng rất mạnh bởi công việc của các tu sĩ dòng Don Bosco và các nữ tu dòng Đức Bà Phù Hộ là nhánh nữ Salesienne, nhằm mục đích nâng cao mức sống của người dân bị nhà nước bỏ rơi. Đây là hai trường hợp điển hình nhưng không phải là riêng rẽ. Sau khi trở lại Roma tôi đã tường trình cho Đức Thánh Cha biết tình hình và công việc tuyệt vời của các tu sĩ các dòng nói trên, đặc biệt tại những nơi mà không ai muốn đến làm việc.

H: Có một hiện tượng trái ngược: đó là số ơn gọi các dòng chiêm niệm gia tăng ngay tại Tây Âu bị tục hóa nặng nề này, có đúng thế không thưa Đức Hồng Y?

Đ: Vâng, đúng như vậy. Các tu viện chiêm niệm, nam cũng như nữ, không gặp khủng hoảng ơn gọi đang xảy ra trong các dòng tu hoạt động. Trong một thế giới giao động bởi nhiều vấn đề, nhiều thay đổi lớn, đôi khi xem ra báo trước một cuộc khủng hoảng của nền văn minh, với một tương lai bất ổn có nhiều âu lo, nhiều người trẻ tìm thấy câu trả lời trong kiểu sống chiêm niệm, trong sự gần gũi thân tình với Thiên Chúa, trong cuộc đối thoại không ngưng nghỉ với Thiên Chúa qua lời cầu nguyện. Và đây là một thiện ích rất lớn cho toàn thể Giáo Hội và cho toàn thế giới, được hưởng nhờ ơn ích các lời cầu nguyện ấy của các tu sĩ sống đời chiêm niệm.

H: Thưa Đức Hồng Y, trong vài thập niên qua đã có nhiều ơn gọi đến từ các nước thuộc thế giới thứ ba, và đã giúp vực dậy các dòng tu đang trên bờ vực thẳm suy tàn vì thiếu ơn gọi. Nhưng sự kiện này cũng đã gây ra các phản ứng tiêu cực từ phía các Giáo Hội địa phương. Các vấn đề này đã được giải quyết chưa thưa Đức Hồng Y?

Đ: Vâng, các vấn đề này đã được giải quyết. Chúng tôi gợi ý là các thỉnh sinh và các tập sinh phải được huấn luyện và đào tạo tại địa phương trước. Sau khi người trẻ đã đạt mức trưởng thành nhân bản và ơn gọi rồi, thì có thể gửi họ sang các nước Tây Âu để bổ túc việc học, rồi sau đó trở về nước để làm việc. Dĩ nhiên đây là luật chung, nhưng cũng có những luật trừ, tùy theo nhu cầu của từng dòng, có cần nhân lực yểm trợ hay không.

H: Cha Hans Kolvenbach, nguyên Bể Trên Tổng Quyền dòng Tên, có nói rằng: vì đời thánh hiến là một ơn, nên không có gia đình dòng tu nào có thể tự coi mình như là không thể thiếu hay vĩnh cửu cả, Đức Hồng Y nghĩ sao về khẳng định này?

Đ: Khi nói rằng không ai là cần thiết đến độ không thể thiếu, thì chúng ta nghĩ tới người khác. Mỗi dòng tu đều có sức sinh sống riêng, vì thế cần phải làm tất cả những gì có thể để duy trì cho dòng có thể tiếp tục sứ mệnh của mình và khiến cho đặc sủng, mà Chúa ban cho đấng sáng lập của dòng, được tồn tại, với ơn thánh Chúa trợ giúp. Nhiệm vụ của các tu sĩ dòng Tên là truyền đạt đặc sủng đã được giao phó cho các vị qua thánh Ignazio thành Loyola, cũng như nhiệm vụ của các tu sĩ dòng Don Bosco là tiếp tục đặc sủng của thánh Gioan Bosco. Nếu đặc sủng của thánh Ignazio và thánh Bosco thiếu đi, thì sẽ là một mất mát rất lớn đối với Giáo Hội.

H: Liên quan tới các tu sĩ dòng Tên, giới truyền thông đã coi bài giảng của Đức Hồng Y trong thánh lễ khai mạc tổng tu nghị của dòng là qúa nghiêm khắc, Đức Hồng Y nghĩ sao?

Đ: Như qúy vị biết, đối với các vấn đề tế nhị hơn, dòng Tên là dòng duy nhất có tương quan trực tiếp với Đức Thánh Cha, chứ không qua trung gian Bộ các dòng tu và tu hội tông đồ, do tôi làm Tổng trưởng. Tuy nhiên tôi đã được mời chủ sự thánh lễ khai mạc Tổng Tu Nghị của dòng Tên. Bài giảng của tôi chỉ dựa trên các tin tức đến từ các vùng khác nhau của dòng, đặc biệt từ Tây Âu cũng như Bắc Mỹ và Ấn Độ. Tôi đã xin ý kiến của các vị có uy tin trong dòng và tôi cũng đã gửi văn bản bài giảng cho các bề trên của dòng xem trước, để nếu cần thì thêm thắt đửa đổi. Cần phải nêu bật sự trung thành của dòng Tên đối với Giáo Hội, và một cách cụ thể là đối với Đức Giáo Hoàng. Thánh Ignazio đã muốn rằng các tu sĩ dòng Tên luôn luôn chiến đấu dưới lá cờ của Thánh Giá và của Đức Giáo Hoàng: đó là căn tính của dòng Tên. Nếu trong các trường hợp cụ thể, điều này đã giảm sút, thì tôi nghĩ là phải nhắc nhở trở lại cho mọi người biết, một cách đơn sơ, thế thôi.

Linh Tiến Khải
 
Top Stories
Vietata ai montagnard la messa per celebrare l’inizio del nuovo anno
Asia-News
05:57 13/02/2008
Vietata ai montagnard la messa per celebrare l’inizio del nuovo anno

di J.B. An Dang

Il presidente del Comitato del popolo ha sostenuto che il Tet non è una festività cattolica e che quindi i fedeli non avevano il diritto di celebrare la messa. Alla polizia è stato dato l’ordine di arrestare coloro che avessero violato la disposizione.

Hanoi (AsiaNews) – I montagnard cattolici di Ia Grai, negli altipiani centrali del Vietnam, non hanno potuto celebrare la messa per festeggiare il 6 febbraio l’inizio del nuovo anno lunare (il Tet). Glielo ha impedito, a quanto si apprende ora, un esplicito divieto del Comitato del popolo.

Il presidente del Comitato, Bùi Ngoc Sơn, ha infatti sostenuto che il Tet non è una festività cattolica e che quindi i credenti non avevano il diritto di organizzare un rito. Egli ha quindi minacciato sacerdoti e fedeli che avessero preso parte ad una eventuale celebrazione di perseguirli legalmente.

I cattolici di Ia Grai, in una petizione rivolta allo stesso Sơn sottolineavano che è una tradizione devozionale celebrare la messa per dedicare il primo giorno del nuovo anno a Cristo ed alla Vergine. Sono incontri nel corso dei quali i fedeli celebrano l’Eucaristia o altri riti, si scambiano gli auguri per il nuovo anno e ricevono le benedizioni dei loro sacerdoti.

Il presidente del Comitato del popolo ha risposto ribadendo che il Tet non è una festività cattolica e che celebrare la messa sarebbe stata una violazione della legge dello Stato e la normativa sulla religione e la fede. Con l’ordinanza No 34/UBND-DTTG, datata il 4 febbraio, ma della quale si ha notizia solo ora, ha ordinato alle forze di polizia di arrestare chiunque celebrasse il Tet con rito cattolico.

Il riferimento usato da Sơn è alla legge sulla religione, in base alla quale ogni anno i pastori cattolici debbono sottoporre alle autorità locali l’elenco delle messa che intendono celebrare nel corso dell’anno. Non è detto che tutte ricevano l’approvazione e, in tal caso, il sacerdote che celebra viola la legge.

La situazione della libertà religiosa in Vietnam sta mostrando segni di miglioramento, grazie alla graduale apertura del Paese all’Occidente, in particolare agli Stati Uniti, concretizzatasi in particolare con la fine dell’embargo commerciale del 1994, la normalizzazione dei rapporti diplomatici nel 1995 e l’ingresso di Hanoi nel Organizzazione internazionale del commercio (WTO) alla fine del 2006. Accanto a ciò vanno riconosciuti gli sforzi della Santa Sede per mantenere aperto un dialogo con il governo, concretizzatisi in reciproche visite di delegazioni.

Ciò nonostante episodi di intolleranza si verificano ancora sia a livello di autorità locali sia nei confronti delle minoranze etniche, specialmente nei confronti di montagnard degli altipiani centrali, dei Thai, Hmong e Muong nelle montagne settentrionali.
 
Montagnards denied the right to celebrate Mass for the start of the New Year
Asia-News
06:02 13/02/2008
Local People’s Committee chairman claims that since Tết is not a Catholic celebration Catholics have no right to celebrate Mass for this occasion. Police is ordered to arrest anyone who violates the ban.

Hanoi (AsiaNews) – Catholic Montagnards from Ia Grai, in Vietnam’s central highlands, were unable to celebrate Mass on the first day of Tết or Lunar New Year because the local People’s Committee explicitly forbade it.

Bùi Ngoc Sơn, chairman of the Ia Grai People’s Committee, justified the prohibition saying that since Tết was not a Catholic holiday Catholics had no right to celebrate Mass for that day. He backed his argument with threats of legal action against anyone, clergy or faithful, who dared to say and attend Mass.

In a petition to Chairman Sơn himself, Ia Grai Catholics noted that Vietnamese Catholics dedicate the first days of the new year to Christ and the Virgin Mary as part of their devotional traditions and that this is done in public gatherings where congregations can celebrate the Eucharist and take part in other services, exchange New Year greetings and receive the blessings of their priests.

In response Ia Grai People’s Committee chairman simply reiterated the fact that Tết is not a Catholic holiday and celebrating Mass on that day is a violation of the ‘State law and Ordinance on Religion and Belief’. For this reason he ordered security forces to arrest anyone gathering to celebrate the New Year according to Catholic rites on the basis of ordinance No 34/UBND-DTTG.

According to this law, every year Catholic priests must provide local authorities with the list of Masses that they intend to celebrate in the coming year; implicitly this means that some Masses may be banned and that priests officiating them are in violation of the law.

This said the situation of religious freedom has improved in Vietnam in recent years partly as a result of the country’s gradual opening to the West, especially to the United States beginning with the lifting of the US trade embargo in 1994, the normalisation of diplomatic relations in 1995 and Vietnam’s accession to WTO in November 2006.

The Church’s situation has also improved in good part to the persistent efforts by the Holy See to maintain a dialogue with the authorities, including a mutual exchange of visiting delegations.

Still episodes of intolerance are occurring at the local level and against ethnic minorities like the Montagnards in the central highlands and Thais, Hmong and Muong living in the northern mountains.
 
Vietnam: authorities ban New Year Mass
Independent Catholic News
06:03 13/02/2008
Catholics in Ia Grai, a district in Central Highlands of Vietnam, could not have Mass on the first day of the Lunar New Year, known as Tet, after Bùi Ngoc Son, the chairman of local People's Committee, threatened legal action against the clergy and faithful.

The official said that Tat was not a Catholic festival and so they needed to apply for special permission for the Mass.

In their petitions, Ia Grai Catholics stated that for Vietnamese Catholics, it is a tradition to dedicate the first days of the new year to Christ and Virgin Mary through public gatherings where the congregation can attend Eucharist or other worship services, receive sacraments, exchange new year greetings and receive blessings from their priests.

Responding tothe petitions Sen insisted that has Tet was not a Catholic Holy Day of Obligation, Mass on Tet would violates "the State law and Ordinance on Religion and Belief". In the ordinance No 34/UBND-DTTG, dated 4th February, Sen ordered security forces to arrest anyone gathering to celebrate Tet according to Catholic rite.

The Church's normal activities, involving travel, holding meetings, developing new pastoral initiatives, are all subjected to approval by the civil authorities.

According to the "State law and Ordinance on Religion and Belief", every year Catholic pastors need to submit to local authorities the list of Masses that they are going to celebrate during the coming year. Some of them may be disapproved. In these cases, the priest violates the law if he risks saying them - even with a smaller congregation.

With the introduction to open market, the gradual opening to the West, especially to the United States, beginning with the lifting of the US trade embargo in February 1994, the normalization of relations in July 1995, and the accession into WTO in November 2006; there has been a number of positive developments in religious liberty. Also, the situation of the Church in Vietnam was improved due in good part to the persistent efforts of the Holy See to maintain an official dialogue with the authorities, including a more or less annual visit to Vietnam of a Vatican delegation.

However, there can be no denying that religious freedom is still severely limited in today's Vietnam. Local governments are still pursuing policies of religious persecution for the ethnic minorities, especially the Montagnards in the Central Highlands, and the Thai, Hmong and Muong in the Northern Mountains.

© Independent Catholic News 2008
 
Vietnam: Pastor Visits Jailed Christian Lawyers
Compass Direct News
06:39 13/02/2008
Controversial Rev. Quang baptizes attorney charged with ‘threatening national security.’

HO CHI MINH CITY, February 11 (Compass Direct News) – Imprisoned Christian lawyers Nguyen Van Dai and Le Thi Cong Nhan, their sentences reduced by one year due to international pressure, received a rarely granted visit from non-family members when four pastors managed to see them on January 31.

Leading the visit was Nguyen Van Quang, a controversial former prisoner-of-conscience himself who pastors a Ho Chi Minh City church to which the government has denied registration. He and three ethnic minority Montagnard pastors were allowed a Lunar New Year visit with lawyers Dai and Nhan at the Nam Ha prison in Nam Dinh, south of Hanoi.

The case of the two lawyers, charged last year with “threatening national security,” is of high interest to international watchdog groups. In an appeal to Vietnam’s Supreme Court in November 2007, their convictions for “propagandizing against the Socialist Republic of Vietnam” were upheld but international exposure was said to contribute to the decision to reduce their sentences by one year.

After a trial of only four hours on May 11, 2007, the 38-year-old Dai was originally sentenced to five years in prison and four years of probationary detention (house arrest). Nhan, 28, received a four-year prison term and three years of probationary detention. The two lawyers deny any wrongdoing.

State media accused Dai of compiling “evidence of Vietnam’s suppression of the Protestant religion.”

According to Rev. Quang, authorities initially objected to his request, saying that visits were for family members only. Rev. Quang argued that foreigners had been allowed a visit, referring to an unprecedented United States Commission for International Religious Freedom visit in October 2007. He also said that if denied he would consider joining the politically sensitive prayer vigils in Hanoi, where since mid-December hundreds of Catholics have been advocating the return of the papal delegate’s land and residence confiscated in 1954.

Surprisingly, Rev. Quang and the three other pastors were granted permission to visit the Christian lawyers. Rev. Quang reported that during the unprecedented visit they “ordained” Dai and baptized Nhan. She had studied doctrine in preparation for her baptism but her arrest denied her the opportunity.

“She is an amazing, strong and courageous woman,” Rev. Quang told an associate. “Her open witness in prison has earned her the opposition of some fellow prisoners.”

Rev. Quang, who has had considerable prison experience himself, said he advised her on how to deal with prison gang opposition. He served 15 months of a three-year sentence for “interfering” with police officers raiding his church before he was released in August 2005.

Rev. Quang said he did not ordain Dai as a Mennonite pastor but rather as a “minister of Christ.” One church leader in Vietnam told Compass that the occasion might have been more credibly presented “as a prayer to commission lawyer Dai for his witness in prison.”

Kinder, Gentler Quang

Many observers following Protestant developments in Vietnam expressed some surprise that Rev. Quang and colleagues were allowed the visit. Those who know him said that he has recovered from the severe depression and paranoia he suffered as a result of his imprisonment.

Rev. Quang has apparently softened his confrontational advocacy style, they said, and he has reconciled with some other house church leaders who had distanced themselves from him.

Yet he remains on the government watch list. Last week authorities sent word to a visiting former Mennonite missionary warning him not to contact Rev. Quang “to avoid misunderstanding” and “complications.”

The fact that the visit happened is seen as an indication that Vietnam is growing more sensitive to criticism of curtailing religious freedom. Regarding the confiscated land in Hanoi, Vietnam seems to be restraining its security forces in the biggest Catholic-Vietnam government confrontation in years, which both sides are now trying to contain.

Dai, however, remains a controversial figure in Vietnam Protestant circles. To the deep disappointment of many, the leaders of the Hanoi congregation where he came to faith and held membership took the side of the government and have effectively “excommunicated” him. But many evangelicals abroad and in Vietnam, especially those of the house churches, consider Dai and Nhan to be heroes in their fight for fundamental rights and freedoms.

Slow Progress

Religious freedom in Vietnam progresses slowly. While Vietnam was removed from the U.S. list of the world’s worst religious liberty offenders in November 2006, the United States and others have continued to criticize Vietnam for its tardiness in implementing more liberal religion regulation.

Since then, Vietnam has moved to grant various levels of registration to several Protestant groups. At the same time, it has sent a steady stream of news releases aimed at changing perception of religious repression.

The latest group to be recognized was the Grace Baptist Church organization. It completed the requirements for full legal recognition in January and now awaits a final government decision. With 11 congregations, the group is the smallest of three Baptist organizations that claim a relationship with the Southern Baptist denomination in the United States.

Some house church leaders in Vietnam expressed surprise and regret that U.S. Southern Baptist International Mission Board head Jerry Rankin’s praise at a Grace Baptist celebration service last month included the words, “They have led Vietnam to take a place of leadership in the economy and trade and human rights of the global community.”

One leader said that the statement attributing world leadership in human rights to Vietnam “was simply wrong, unhelpful and unnecessary.”
 
山地人春节弥撒圣祭遭到阻挠
Asia-News
15:44 13/02/2008
山地人春节弥撒圣祭遭到阻挠

若翰 鄧明安

当地人大坚称,春节不是天主教会的宗教节日。为此,信徒们没有权利举行弥撒圣祭。警察还下令逮捕所有违法这一禁令的人

河内(亚洲新闻)—越南中部山地民族基督信徒们,未能在二月六日传统民族佳节春节这一天举行弥撒圣祭。据悉,是当地人大出面阻止他们举行圣道礼仪的。

当地人大常委会委员长坚称,春节不是天主教会的宗教节日。并威胁神长和教友们,一旦有人主持或者参与此类宗教活动将会受到法律制裁。

为此,当地教友们联名上书这位委员长强调指出,在春节举行弥撒圣祭是公教团体的传统,旨在将新年的第一天奉献给基督和童贞圣母。教友们在聚会活动中参与了弥撒圣祭或者其它礼仪生活,彼此相互祝贺春节,并获得司铎的降福。

人大委员长在回复中重申,春节不是天主教会的宗教节日;举行弥撒圣祭无疑是触犯了国家法律和宗教信仰法规。根据二月四日生效的第34/UBND-DTTG令,命令警方逮捕所有违反这一禁令在春节举行弥撒圣祭的人。但是,关于这一法令的详细内容却不得而知。

这位地方人大委员长提到的宗教法规规定,每一年,天主教牧人需向当局提供准备在年内举行的弥撒圣祭名单。但是,并没有说所有人都会获得批准。为此,一旦神职人员在没有获得批准的情况下举行弥撒圣祭,将被视为违法行为。

随着向西方、特别是美国的逐渐开放,越南的宗教自由状况正在出现好转的迹象。具体的表现是,美国取消了一九九四年起对越南实行的经济制裁;一九九五年越美双边关系正常化;越南于二OO六年正式加入了世界贸易组织。此外,圣座正在为保持与河内政府的对话渠道作出巨大努力;双边代表团定期互访。

但是,尽管如此,北部山区地方当局仍然不宽容少数派团体,特别是山地人的宗教活动。
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
Nhắn tin đặc biệt: Tìm 2 người con trai vượt biên năm 1987
Bà Huỳnh thị Huệ
12:24 13/02/2008
Nhắn tin đặc biệt: Tìm 2 người con trai vượt biên năm 1987

Bà Huỳnh thị Huệ, ở Bình Thạnh, Saigòn, muốn tìm 2 người con trai là:

1. Lê Nhất Tuấn, sinh năm 1971 năm nay 38 tuổi

2. Lê Nhất Phương, sinh năm 1984, năm nay 35 tuổi.

Cha là Lê Văn Hảo, mẹ là Huỳnh thị Huệ

Hai người con này đã đi vượt biên năm 1987, cha mẹ đã tìm kiếm suốt thời gian đó cho đến nay và đã tìm kiếm khắp nơi nhưng không có tin tức. Ai biết được tin tức gì về hai anh em Tuấn và Phương, xin liên lạc về VietCatholic 909 581-8888 hay email cho conggiao@gmail.com để giúp gia đình này lâu ngày mong đợi tin đích xác về con của mình.
 
Bênh vực công lý và Giáo Hội
Đe dọa tham gia biểu tình với Công Giáo, một mục sư Tin Lành được nhà nước nhượng bộ
Thúy Dung
16:29 13/02/2008
Luật Sư Lê Thị Công Nhân
Hai luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, với án tù được giảm bớt một năm nhờ áp lực quốc tế, đã nhận được một chuyến viếng thăm bất ngờ từ những người không phải thân nhân của họ hôm 31/1 vừa qua.

Compass Direct News, cơ quan chuyên theo dõi những vụ đàn áp tôn giáo trên thế giới, có trụ sở tại Hoa Kỳ, trong bản tin đánh đi hôm 11/2/2008 cho biết mục sư Nguyễn Hồng Quang và ba mục sư người Thượng khác đã được phép viếng thăm hai luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân đang bị giam tại nhà tù Nam Hà ở Nam Định.

Vụ hai luật sư này, những người bị gán tội “đe dọa an ninh quốc gia”, đã được quốc tế chú ý theo dõi. Tháng 11/2007, Tòa Án Tối Cao tại Việt Nam vẫn giữ nguyên bản án trước đó là “tuyên truyền chống nhà nước Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”, một tội danh khá trầm trọng với khung hình phạt rất nặng nề. Tuy nhiên, trước áp lực quốc tế, nhà nước cộng sản đã giảm án bớt được một năm.

Tưởng cũng nên biết, trước đó, hôm 11/5/2007, luật sư Đài, năm nay 38 tuổi, đã bị kết án đến 5 năm tù và 4 năm quản chế trong một phiên tòa “cấp tốc” chỉ diễn ra trong vòng 4 tiếng đồng hồ. Trong khi đó, nữ luật sư Công Nhân, 28 tuổi, lãnh án 4 năm tù và 3 năm quản chế. Cả hai vị đều lên tiếng phủ nhận những cáo trạng của nhà nước.

Bộ máy tuyên truyền của đảng được huy động để cáo buộc luật sư Đài tội danh “thu thập các bằng chứng về việc nhà nước đàn áp Hội Thánh Tin Lành Việt Nam”.

Luật sư Đài và luật sư Công Nhân trong phiên tòa 11/5/2007
Mục sư Nguyễn Hồng Quang cho biết ban đầu đơn xin thăm hai vị luật sư của ông đã bị nhà nước Việt Nam bác bỏ với lý do là chỉ thân nhân mới có quyền thăm viếng. Ông đã phản kháng lại và nói rằng tại sao Ủy Ban Điều Tra về Tự Do Tôn Giáo của Hoa Kỳ, những người chắc chắn không phải là thân nhân của hai vị luật sư, đã được viếng thăm vào tháng 10/2007 mà ông lại không được viếng thăm. Tuy nhiên, nhà nước không trả lời. Mục sư Quang liền tuyên bố rằng nếu bị từ chối không cho thăm thì ông sẽ tính đến chuyện gia nhập vào những cuộc biểu tình cầu nguyện nhạy cảm về chính trị tại Hà Nội, nơi từ giữa tháng 12 hàng trăm người Công Giáo đang biểu tình đòi lại nhà đất tại Tòa Khâm Sứ đã bị tịch thu từ năm 1959. Nhà nước lập tức đổi thái độ cho ông và cả ba mục sư người Thượng đến thăm.

Trong cuộc viếng thăm, mục sư Nguyễn Hồng Quang và ba mục sư khác đã được cho rộng rãi thời gian để “tấn phong” cho luật sư Nguyễn Văn Đài và rửa tội cho luật sư Lê Thị Công Nhân, người đã học đạo từ lâu và lẽ ra đã được rửa tội trước đó.

Mục sư Quang cho biết về luật sư Công Nhân như sau: “Cô ta là một người phụ nữ đáng kinh ngạc, mạnh mẽ và can đảm. Chứng tá công khai của cô trong tù đã đem lại lòng kính trọng của các bạn tù”.

Mục sư Quang, một người đã từng ngồi tù 15 tháng, cũng đã có nhiều thời gian để truyền đạt cho luật sư Công Nhân cách thức đương đầu với tình trạng bạo lực trong tù.

Mục sư Quang cho biết ông không phong Mục sư Tin Lành Mennonite cho luật sư Đài nhưng phong cho anh là “Truyền Đạo”. Trong bản tin Vietnam: Pastor Visits Jailed Christian Lawyers Compass tường thuật rằng trong cuộc đối đầu giữa luật sư Nguyễn Văn Đài và nhà nước Việt Nam, giới lãnh đạo Tin Lành tại Hà Nội, những người đã đem niềm tin Kitô đến với anh Đài, đã chọn đứng về phe nhà nước và thực tế là đã “tuyệt thông” với luật sư Đài. Tuy nhiên, nhiều người Tin Lành ở hải ngoại và cả ở Việt Nam xem luật sư Nguyễn Văn Đài và luật sư Lê Thị Công Nhân là những anh hùng chiến đấu cho tự do và nhân quyền.
 
Ảnh Nghệ Thuật
Trang Ảnh Nghệ Thuật và Chiêm/Niệm/Thiền: Nụ Hôn Đầu - Valentine First Kiss
Nguyễn Đức Cung
10:40 13/02/2008

NỤ HÔN ĐẦU - Valentine First Kiss



Ảnh của Nguyễn Đức Cung

Lần đầu ta ghé môi hôn

Những con ve nhỏ hết hồn kêu vang

Vườn xanh, cỏ biếc, trưa vàng

Nghìn cây phượng vĩ huy hoàng trổ bông

(Trích thơ Trần Dạ Từ)

Click here to go to PhotoArt Meditation Room - Phòng Ảnh Nghệ Thuật và Chiêm/Niệm/Thiền