Để Bước Người Dừng Lại

(Lễ Vọng Giáng Sinh 2019)

Kính thưa cộng đoàn,

Như vậy, chúng ta đã sẵn sàng để tiến vào cử hành Thánh Lễ Giáng Sinh 2019. Trọng tâm của cử hành phụng vụ hôm nay chính là tái diễn mầu nhiệm Chúa Kitô Nhập Thể để cứu độ chúng ta. Toàn cảnh phụng vụ lễ Vọng Giáng Sinh đều toát lên ý nghĩa trọng đại nầy mà các ca kinh, lời nguyện và các bài đọc Lời Chúa là những phản ảnh rõ nét.

Nói cách khác, sứ điệp phụng vụ trong Thánh lễ chiều nay muốn khơi gợi lên trong tâm hồn chúng ta niềm vui thánh thiện và tâm tình tri ân cảm tạ tình yêu bao la của Thiên Chúa, Đấng đã “ban tặng Người Con Một” giáng sinh cứu độ chúng ta. Lễ Giáng sinh sẽ thật sự là Tin Vui trọng đại, là ngày bừng sáng cho những ai sẵn sàng mở cửa đón nhận Thiên Chúa…

Và Lời Chúa đã nói gì với chúng ta trong thánh lễ Vọng nầy ?

Trong dòng chảy của cuộc sống đời thường vội vã, tất bật trôi theo các mùa Xuân, Hạ, Thu, thì hôm nay Mùa Đông chợt đến, mang theo một chút nhung nhớ, một chút đợi chờ đầy sâu lắng nội tâm, như một bài hát thân quen của cố nhạc sĩ Trần Thiện Thanh: bài Mùa Đông của anh:

Em ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá.

Tim em như ngừng thở từ sau ân tình đó

Em nghe không mùa đông, mùa đông.

Tuy nhiên, ở giữa cái không gian Mùa Đông lạnh giá ảm đạm và buồn tênh đó, có một sự kiện đã khiến Mùa Đông trở nên ấm áp, thân thương và mang theo một niềm vui rộn rã, một yên bình thánh thiện, không chỉ cho một số người mà hầu như cho toàn thể nhân loại. Đó chính là sự kiện Giáng Sinh, biến cố Giáng Sinh của Chúa Giêsu, Đấng sáng lập Kitô giáo, mà ngày Sinh Nhật của Ngài đã được thế giới chọn làm cột mốc đầu tiên của Công Nguyên lịch.

Thật vậy, biến cố nầy, sự kiện vô tiền khoáng hậu nầy, đã được các tiên tri từng báo trước qua dòng lịch sử của dân tộc Ít-ra-en mà hôm nay chúng ta vừa nghe lại các trích đoạn của ngôn sứ Isaia, một tiên tri đã tiên báo thật nhiều và thật rõ mầu nhiệm Đấng Cứu Thế ra đời.

Vâng, vào khoảng hơn 600 năm trước biến cố Giáng Sinh, dân tộc Ít-ra-en đang sống như một mùa đông ảm đạm, buồn hiu, … trong thân phận tăm tối của những kẻ lưu đầy, tha phương nơi đất khách quê người. Chính trong hoàn cảnh “băng giá tâm hồn” và tối tăm hy vọng đó, lời Chúa qua miệng Isaia đã mang lại hơi ấm và ánh sáng: “Vì Sion, tôi sẽ không im tiếng, và vì Giêrusalem, tôi sẽ không nghỉ ngơi cho đến khi Đấng Công Chính xuất hiện như ánh sáng, Đấng Cứu Độ Sion đến như ngọn đuốc sáng ngời”.

Và một khi Đấng Cứu độ chấp chính đăng quang, thì mọi sự sẽ được đổi thay: “Ngươi sẽ không còn gọi là kẻ bị ruồng bỏ và đất ngươi sẽ không còn gọi là chốn hoang vu. Ngươi sẽ được gọi là “kẻ Ta ưa thích” và đất ngươi sẽ được gọi là đất có dân cư…”.

Riêng Thánh Phaolô trong BĐ 2, đã tóm lượt khái quát lịch sử của dân tộc Ít-ra-en từ thời các tổ phụ, đặc biệt từ biến cố “xuất Ai Cập”, xuyên qua việc tuyển lựa Vua Đa-vít để dẫn tới việc giáng sinh của Đấng Cứu Thế, cũng là một thuyết minh rõ ràng về tầm quan trọng của biến cố lịch sử nầy.

Từ câu chuyện mang dáng đứng của lịch sử cứu độ, Lời Chúa muốn nói với chúng ta rằng: mỗi một cuộc đời, mỗi một thân phận, nhất là những cuộc đời đang bước đi trong bóng tối, đang lầm lũi trong đau thương, thất vọng… đều cần cuộc viếng thăm của Chúa, sự giáng sinh của Chúa và ơn cứu độ của Ngài, để như cách cảm nhận của bài thơ “Chúa Về”:

Chúa về !

như cơn mưa chợt về trong nắng hạn,

Để đất hồn con lên những búp non xanh.

Để cây hoang chợt nẩy lộc đâm cành,

Để suối khô tràn dòng xanh nước mát.

Chúa về !

Để lòng con qua bao mùa héo hắt,

Tìm được niềm vui, hy vọng nở hoa.

Mảnh đời con chợt tươi sáng ngọc ngà,

Chân mở lối thênh thang đường đi tới.

Chúa về !

Như anh sao đêm chợt về trong đêm tối,

Thắp đời con dài những tối mênh mang.

Sáng ấm lên ngày xuân mới huy hoàng,

Tim reo hát khúc tình ca rộn rã….

Chúa về !

Như ông chủ tìm đến nhà tôi tớ,

Như Đức Vua đi tìm gặp thứ dân.

Căn nhà hoang thân tội lỗi ngập tràn,

Bỗng bừng dậy tin yêu niềm vui mới.

Chúa về !

Cho con thỏa bao năm chờ tháng đợi,

Sương hồng ân tuôn đổ tự mây trời.

Mắt mỏi mòn thôi giọt đắng tuôn rơi,

Lòng ca hát khúc tân ca hớn hở.

Chúa về !

Để nối lại những chuyện tình duyên nợ,

Cho đất trời thôi cách biệt từ đây.

Để hôm nay và đường tới tương lai,

Tình Chúa, tình người thắm nồng mãi mãi !

Và để đón nhận sự viếng thăm và can thiệp của Thiên Chúa vào lịch sử cuộc đời, mỗi người chúng ta lại được Tin Mừng Matthêô đề nghị một thái độ xứng hợp qua hình tượng Giuse.

Thật vậy, nếu Giuse, là vị kế tục cuối cùng trong phả hệ của Đấng Cứu Thế theo Tin mừng Matthêô: “Giacóp sinh Giuse, là bạn của Maria, bởi bà, Đức Giêsu gọi là Kitô đã được sinh ra”, thì không phải ngẫu nhiên mà chàng trai thợ mộc nầy được vinh dự làm “cha nuối Đấng Cứu Thế”, nhưng chắc một điều, về phương diện con người, Giuse là người công chính.

Sự công chính của Giuse được biểu lộ cách rõ nét trong cách ứng xử của ngài xung quanh biến cố Giáng Sinh và đời thơ ấu của Chúa: dẹp qua một bên mọi toan tính, suy nghĩ và dự định của con người để ngoan nguỳ cuối đầu vâng theo thánh ý Chúa và đem hết sức mình để thực thi thánh ý đó trên mọi nẻo đường cuộc sống.

Mỗi năm, qua Phụng vụ được cử hành, Chúa lại một lần Giáng Sinh. Ước mong sao, Chúa đến và Người đang thực sự là Đấng Emmanuel cho mỗi người, mỗi cuộc đời chúng ta hôm nay. Vì, chắc chắn, cũng đã có nhiều mùa Giáng Sinh đã đến, nhưng rồi “bước chân Chúa đã đi qua và không ở lại được” vì sự vô tâm, xem thường, khước từ của chính chúng ta.

Vì thế, mừng Chúa Giáng Sinh cách đúng đắn nhất, đó là chúng ta có trách nhiệm làm cho Mầu Nhiệm Giáng Sinh hiện thực trong cuộc sống nầy, cuộc đời nầy, để Chúa Giêsu một lần nữa đến và ở lại trong cuộc đời mỗi người chúng ta, chứ không phải “Người đã đến và Người phải ra đi” như cách cảm nhận của linh mục Hoàng Đức trong ca khúc “Bước Người đi qua”:

“Thế có lần nào bạn mong nghe bước Người đến, thế có lần nào bạn mong xem bóng dáng Người. Thế có lần nào thế có lần nào, ngàn năm qua, vâng, ngàn năm, Người đã đến nhưng Người phải ra đi, Người đã đến nhưng Người phải ra đi.” (Trích ca khúc “BƯỚC NGƯỜI ĐI QUA” của lm.ns. Hoàng Đức).

Xin Chúa Giáng Sinh, Ngôi Lời nhập thể, đang đến trong Thánh lễ nầy, trong Mình Máu là quà tặng tuyệt vời sâu thẳm, ở lại với chúng ta. Lạy Đấng Emmanuel xin ở lại với chúng con. Amen.

LM. Trương Đình Hiền