Ngày xưa cách đây hơn hai ngàn năm, Chúa Giêsu đi vào thành Jerusalem ngồi cỡi trên lưng mẹ con loài Lừa chúng tôi.

Có lẽ có người thắc mắc tại sao Chúa Giesu lại dùng mẹ con loài thú vật Lừa cỡi đi vào thành Jerusalem?

Mẹ con chúng tôi cũng không hiểu tại sao. Phúc âm thuật lại lời Chúa Giêsu nói với hai môn đệ vào làng Bethphage mượn hai mẹ con Lừa chúng tôi về cho Thầy. Và qúa ngạc nhiên bất ngờ, ngài lại dùng mẹ con Lừa chúng tôi để chuyên chở ngài tiến vào thành Jerusalem. ( Mt 21,1-10)

Tôi nhớ lại ngày xưa cách đó hơn ba mươi năm, khi hài nhi Giesu sinh ra ở trong hang chuồng súc vật ngoài cánh đồng xứ Bethlehem, cũng có mặt loài Lừa chúng tôi đứng nằm chung với những con vật chiên bò khác. Thật là một kỷ niệm thánh đức trong đêm thánh Giesu xuống trần gian làm người, loài thú vật Lừa chúng tôi cùng có mặt mang hơi ấm đến cho hài nhi Giêsu.

Có lẽ từ ngày đó Giesu đã tìm hiểu về chúng tôi, và đem lòng qúi mến loài vật chúng tôi. Vì Giesu nhận ra rằng, loài Lừa chúng tôi xưa nay được con người dùng để chuyên chở đồ vật ở những vùng đồi núi cheo leo, hiểm trở. Như trong dân gian có ngạn ngữ : nơi nào ngựa không tới được, thì có con Lừa.

Đấng Tạo Hóa đã sinh thành tạo dựng chúng tôi có thân xác không to lớn hùng dũng như ngựa, voi, bò… và loài vật chúng tôi có tính tình không hung dữ như các loài thú vật khác. Trái lại thân xác chúng tôi nhỏ không cao lớn, chỉ thấp bé cùng chỉ có nhu cầu cho đời sống đơn giản không đòi hỏi nhiều. Chúng tôi bẩm sinh chỉ biết yên lặng cần mẫn nghe làm theo lời chỉ dẫn cùng quát tháo của người chủ nuôi chúng tôi. Thấy chúng tôi hiền lành, không ương ngạnh phá bướng bỉnh cùng lại cho sức chịu đựng dẻo dai, nên người ta dùng chúng tôi để chuyên chở đồ vật chất đầy trên lưng chúng tôi.

Có người cũng cỡi trên lưng chúng tôi khi di chuyển, nhưng chỉ trong trường hợp khẩn cấp thôi khi đi đường đồi núi gập ghềnh khó khăn mệt nhọc. Vì thường không mấy ai cỡi lừa cả. Nhưng Chúa Giêsu lại chọn chúng tôi để cỡi đi vào thành Jerusalem như một vị vua chiến thằng khải hoàn. Thật là một pha cảnh ngoạn mục và lại rất bất thường đến mức độ nực cười. Nhưng cũng là một vinh dự cho mẹ con chúng tôi hôm đó.

Chở mang Vua Giesu trên lưng đi vào thành thánh Jerusalem, mẹ con chúng tôi chỉ biết cúi đầu bước đi theo sự hướng dẫn của các môn đệ Chúa Giêsu dắt đi. Những tiếng la hò reo của dân chúng cầm vẫy tung cành lá dọc đường tung hô vạn tuế Vua Giesu: Hosianna, con Vua David. Chúc tụng đấng nhân danh Chúa mà đến. Hoan hô Thiên Chúa trên các tầng trời! làm mẹ con chúng tôi cũng khó chịu. Vì tiếng ồn ào cùng cành lá tung rải làm hoa mắt, làm nhức tai lắm chúng tôi không hiểu gì. Và mẹ con chúng tôi chỉ còn biết lầm lũi bước đi trong thinh lặng làm việc bổn phận Chúa Giêsu giao nhờ. Thỉnh thoảng Chúa Giêsu cúi xuống xoa đầu vỗ vào lưng vai tôi để tỏ lòng cám ơn và cổ võ tinh thần mẹ con chúng tôi…

Có lẽ qua cử chỉ tình nghĩa thân thiện đó, Chúa Giêsu muốn nói với chúng tôi: Các bạn biết đấy, tôi dùng Bạn để cỡi vào thành. Đây là một hành động hết sức bất thường. Người ta reo hò tung hô tôi như một vị Vua mà lại cỡi lừa. Tôi biết tiếng reo hò làm mẹ con bạn chói tai nhức óc, hoa cả mắt. Nhưng được cái loài thú vật các bạn có sức chịu đựng dẻo dai cùng tính tình hiền hòa cần mẫn. Nên tôi chắc rằng những âm thanh đó không có ảnh hưởng gì gây thiệt hại sức khoẻ cho đời sống các bạn!

Tôi cám ơn mẹ con Bạn. Mẹ con bạn đã kiên nhẫn đồng hành chở tôi vào thành thánh Jerusalem. Hình ảnh đi lừa của một người được tung hô là Vua là hình ảnh qúa tầm thường ngoại lệ. Vì xưa nay đã chẳng có vua nào trên trần gia cỡi lừa đi cả. Nhưng qúa đó, tôi muốn nói lên một hình ảnh thông tin về chính bản thân con người tôi: Tôi, Giêsu con Thiên Chúa, thuộc dòng dõi vua David, là vua tinh thần lòng con người. Tôi không phải là một vị vua với quyền hành cai trị bằng sức mạnh binh lính quân quốc. Vì thế, tôi cỡi lừa đi vào thành vua David để nói lên đặc tính cá biệt đó. Lừa là loài thú vật các bạn có tính chất kiên nhẫn hiền hòa cùng có sức chịu đựng dẻo dai, làm việc chăm chỉ cần mẫn. Đó là hình ảnh đặc điểm của tôi, vị vua lòng từ bi nhân hậu có sức chịu đựng với hết mọi người, trong mọi hoàn cảnh…

Các Bạn con người được Thiên Chúa tạo dựng sinh thành nuôi dưỡng như loài thú vật Lừa chúng tôi trong công trình sáng tạo thiên nhiên. Các Bạn có đời sống khác. Các bạn được Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa trao cho bổn phận làm chủ trái đất, làm chủ cả loài thú vật chúng tôi.

Loài thú vật Lừa chúng tôi buồn tủi lắm. Chúng tôi vâng lời nghe theo các bạn. Nhưng các bạn lại coi thường hạ gía trị đời sống chúng tôi xuống. Khi cần chúng tôi phục vụ làm việc, các bạn vuốt ve ca ngợi chúng tôi. Nhưng khi nổi nóng với chúng tôi hay với ai đó, các bạn lại có ca ví: ngu, lười cứng cổ như con Lừa!

Vâng dù thế nào đi nữa chúng tôi cũng chẳng có thể nào làm vừa lòng cho hết mọi trường hợp cùng cho mọi người được. Vì thế, cách sống lòng bác ái kiên nhẫn nâng đỡ chịu đựng nhau là phương thuốc hữu hiệu hay nhất mang lại sự chữa lành cho đời sống có được bình an cùng niềm vui, hơn là những cằn nhằn ca ví tiêu cực.

Từ những ngày tháng qua khắp nơi trên trần gian, con người các bạn đang phải chịu đựng sống trải qua trong khủng hoảng lo âu. Vì cơn bệnh dịch nguy hiểm đe dọa sức khoẻ sự sống do vi trùng Corona lây lan gây ra. Cả thế giới sống trong hoang mang nghẹt thở hoảng sợ, cả loài thú vật chúng tôi nữa. Đời sống công cộng cũng như riêng tư bị giới hạn đình trệ. Phải, như thành ra như tê liệt.

Thách đố cấp bách trước mắt là làm sao dập tắt cơn bệnh dịch cắt đứt sự lây lan của nó, để cứu nguy sức khoẻ đời sống. Vì thế, sự gìn giữ vệ sinh bảo vệ sức khoẻ của mỗi người cho chính mình là cung cách nếp sống đạo đức bác ái cần thiết giúp cho người khác nữa: mình có khoẻ mạnh, mới có thể làm cho người khác khoẻ mạnh được!

Chúa Giêsu ngày xưa ngồi cỡi trên lưng mẹ con Lừa chúng tôi đi vào thành thánh Jerusalem, chúng tôi cũng thấy nặng nề mệt nhọc chứ, cùng khó chịu vì tiếng la reo hò của dân chúng. Nhưng Chúa Giêsu không bỏ rơi chúng tôi. Ngài thỉnh thoảng cúi xuống an ủi chúng tôi, cổ vũ tinh thần chúng tôi. Có thế mẹ con Lừa chúng tôi có đủ sức chịu đựng vượt qua khó khăn nặng nề mệt nhọc.

Loài Lừa chúng tôi nghĩ Thiên Chúa không bỏ rơi con người các Bạn một mình trong cơn đau khổ khủng hoảng lúc này đâu.

Niềm hy vọng cậy trông rất cần cho đời sống tâm hồn cùng cả thể xác nữa.

Chúa Nhật lễ Lá, 05.04.2020
Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long