Thứ Tư Tuần Bát Nhật Phục Sinh

Chuyện người què bẩm sinh lê lết ăn xin bên cửa Đền Thờ. Đời buồn quá.

Nhưng Phêrô đã nhân danh Đức Giêsu Kitô chữa lành cho anh.

Thế là, anh đứng phắt dậy, đi vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa. Đời vui quá.

Ôi, tôi có cảm nghiệm niềm vui như thế khi mình có đôi chân khỏe mạnh không nhỉ.

Thêm chuyện hai môn đệ chân khỏe đấy, nhưng lại thất thểu lê bước về quê Emmau, mặt buồn rầu. Lòng buồn quá nên mắt cũng chẳng buồn nhận ra Chúa khi Ngài đi cùng. Đời buồn quá.

Nhưng họ đã mời Chúa vào nhà ăn bữa tối. Họ đã nhận ra Chúa khi Người bẻ bánh.

Thế là, mắt họ mở ra, lòng bừng cháy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem loan báo cho các môn đệ khác về việc họ đã gặp được Chúa Phục sinh. Đời vui quá.

Ôi, tôi có cảm nghiệm niềm vui như thế khi tham dự thánh lễ được nghe Lời Chúa, được rước Mình Thánh Chúa. Tôi có mời Chúa vào nhà mình, vào lòng mình.

Thế nên, mừng Chúa Phục sinh phải là thay đổi đời sống nhờ tâm hồn mừng vui vì đã nhận ra Chúa Phục sinh trong đời.Amen.