Lãnh đạo Do Thái thời trước không hoà thuận khi họ bàn về tầm quan trọng trong việc giữ các giới luật. Người thì cho rằng luật 'Cắt bì' là giới răn quan trọng nhất. Nhóm khác lại lí luận giữ ngày 'Lễ Nghỉ' được coi là quan trọng hàng đầu. Nhóm khác nữa lại chú trọng đến việc 'Thờ Phượng Thiên Chúa là trọng hơn cả. Người luật sư thuộc nhóm này. Anh ta đưa vấn đề hỏi Đức Kitô với hy vọng Đức Kitô đứng về phía anh ta. Anh hỏi, 'Xin Thầy cho biết giới răn nào quan trọng hơn cả'. Đức Kitô nhắc lại giới luật trong sách Đệ nhị Luật 6:5 dậy 'hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em hết lòng hết dạ, hết sức anh em'. Nhắc lại giới răn đó nhưng Đức Kitô không ngưng tại đó, Ngài dậy thêm giới răn quan trọng tiếp theo là 'yêu mến tha nhân như chính mình'. Hai giới răn này tóm gọn lề luật, mến Chúa, yêu người. Giới răn thứ nhất là thờ phượng Thiên Chúa và giới răn thứ hai là yêu mến tha nhân. Đức Kitô cho biết hai giới răn này gắn bó đến độ không thể chia lìa. Người ta không thể nói thờ phượng Thiên Chúa hết lòng mà lại không yêu người. Thờ phượng Thiên Chúa mà không yêu tha nhân chính là thờ phượng Chúa bằng môi miệng. Thương yêu tha nhân mà không làm vinh danh Chúa chính là làm công việc bác ái xã hội cho vinh danh tên tuổi mình. Vì thế xã hội vinh danh, ca tụng cá nhân đó. Yêu mến tha nhân chính là nhận biết người đó là nhân vị đặc thù được được Thiên Chúa dựng nên. Thứ hai là nhận biết con người đó có mang hình ảnh Chúa trong người. Điều răn thứ hai giống như điều răn thứ nhất. Chữ 'giống như' của điều răn thứ hai bao hàm nhiều í nghĩa. Thứ nhất chính là làm cho tha nhân nhận biết Thiên Chúa qua cuộc sống của chính ta để tha nhân tôn vinh và ca tụng thiên Chúa. Thứ hai, bởi nếu không có mẫu mực để yêu thương, chúng ta không biết phải yêu tha nhân như thế nào cho phải lẽ. Vì thế chữ 'giống như' đưa ra mẫu mực yêu thương. Điều này có nghĩa là ta phải yêu tha nhân cùng cung cách Thiên Chúa yêu ta. Làm như thế tình yêu con người được phỏng theo và thánh hoá thành tình yêu thần linh. Điều này có thể thực hiện được, không phải do tài trí của ta, mà chính là do tình yêu Chúa trong ta thực hiện điều đó. Tình yêu nhân loại thường thiên vị và mong được đền đáp. Tình yêu Chúa không đòi đền đáp và đầy tràn tình thương. Khi ta yêu tha nhân bằng tình yêu thần linh, tình yêu Thiên Chúa sống động trong đời sống xã hội con người.

Tình yêu thiên Chúa luôn sống động. Bởi vì tình yêu sống động nên tình yêu đó luôn tái tạo. Tái tạo sinh ra tạo vật mới, chúng tốt lành và hữu dụng bởi những tạo vật mới phát sinh từ tình yêu. Tình yêu sáng tạo rõ ràng nhất là trình thuật trong hai chương đầu của sách Sáng Thế Kí. Chúng ta được mời gọi dự phần vào việc sáng tạo một cách khiêm nhường, nhỏ bé hơn. Chúng ta không cần phải thực hiện kì công vĩ đại, chuyển núi, dời sông. Chúng ta được mời gọi làm tốt đẹp cuộc sống, vui vẻ làm công việc hàng ngày, và làm với lòng mến. Chẳng hạn như khi gặp người cần nâng đỡ, chúng ta nâng đỡ họ khi họ gặp khủng hoảng công ăn, việc làm, khủng hoảng tài chánh, khủng hoảng đời sống gia đình, khủng hoảng tình trạng con cái. Quan trọng hơn cả là khủng hoảng về đời sống đức tin; Chúng ta sẵng lòng giúp người trong khả năng, khi người cần đến sự giúp đỡ của ta; chúng ta tỏ lòng rộng lượng với người làm ta phật lòng, sẵn sàng tha thứ khi họ tỏ lòng thống hối hay ngỏ lời xin lỗi. Những việc này không ảnh hưởng đến công trình sáng tạo, nhưng chúng lại rất có giá trị với tha nhân bởi những việc đó ban sự sống, hỗ trợ sự sống và là nguồn sống.

Tình yêu Thiên Chúa còn gắn liền với hy sinh. Đức Kitô diễn tả tình yêu đó bằng cách tự nguyện vác thập giá đền thay tội nhân loại, để ban ơn cứu dộ, thánh hoá và đổi mới cuộc sống tâm linh con người. Một khi ta thực hành tình yêu thần linh trong gia đình thì gia đình sẽ êm vui, đầm ấm. Ta biết rõ nhiệm vụ và mục đích cuộc sống, khi thể hiện tình yêu thần linh trong cộng đoàn thì cộng đoàn đó là cộng đoàn mở rộng vòng tay chào đón tha nhân. Khi mọi thành viên trong gia đình sống với nhau bằng tình yêu thần linh ban phát, gia đình đó là nguồn thương yêu, hạnh phúc. Đời sống không còn là gánh nặng.

Bình an và hạnh phúc là bạn đồng hành trong cuộc sống.

TiengChuong.org

Double Commandments

The disputes amongst the Jewish Leaders over which commandment was the most important, had no ending. Some held the view that circumcision was the most important; others argued that keeping the Sabbath was the paramount command. Others again believed that to love Yahweh was the essence of the Law (Deut 6:5). The lawyer who represented this view asked Jesus: 'Which is the greatest commandment of the Law?'. He hoped, that Jesus would lend him His support. Jesus quoted the teaching from Deut 6:5 which says: Love God with all one's mind and heart is the greatest commandment. However, Jesus didn't stop short. He added more to that commandment. He called it the second commandment. The first commandment was our commitment to worship God alone; and the second commandment was our obligation towards others. For Jesus, loving God and loving God's people, are interconnected. Loving God without doing any good work; love has no essence. It is only a lip- service. Doing things for others without giving any glory to God, such work has more to do with men. Society will reward that person with praise and fame for oneself. To love others as oneself means to recognize, that everyone is a special gift God has created. It is to recognize God's image in that person. The word 'resemble' means the second commandment must make the first commandment visible, and useful for others, and they give glory and praise to God. Resemblance also means we must love others with the same kind of love that God loves us. When we love someone with the same kind of love, that God loves us, our human love will be transformed to the divine love. It is possible, because God's love in us makes the change. Human love is often biased and conditional. God's love is unconditioned and full of compassion. When we love others with the divine love, God's love is active in the world, and relevant to the lives of others. God's love is not passive but active. Because God's love is active, it always creates. Active love gives birth to a new creation, creating something new, and good, and useful, out of love. God's creative love is demonstrated clearly in the Account of Creation; the first two chapters of the book of Genesis. We are given the gift of creation in a different way. We don't have to create something big and significant, but something small, simple, and down to earth. In doing our daily chores at home and at work, we need to give a word of support when someone is down; we need to give a gesture of kindness when someone needs help; we need to give a word of forgiveness when someone wrongs us. These simple acts are insignificant in the story of creation, but they are significant to the lives of others, because these acts support life. God's love is active and sacrifices. Jesus has demonstrated His ultimate love for the human race on the Cross. God's love is redemptive, saving, rescuing and renewing. Our love resembles God's love when we make our family happy; when we see the purpose of our life on earth; when we make the faith community a welcoming community. When members of a family household love each other with the same kind of love, that God loves us, that family is a happy family. Life is no longer a burden. Happiness and peace are companions on the journey.