CHỦ NHẬT TUẦN XXII THƯỜNG NIÊN - NĂM A

CƠN CÁM DỖ NGỌT NGÀO

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng biết truyền thuyết chiếc nỏ thần vô địch của An Dương Vương. Trọng Thủy lợi dụng tình yêu của công chúa Mỵ Châu đánh cắp cái lẫy nỏ thần đó đem về cho Cha là Triệu Đà. Mất nỏ thần, bộ tộc Âu Lạc không địch lại cuộc tấn công của quân Triệu Đà nên hai cha con An Dương Vương và Mỵ Châu phải lên ngựa chạy trốn. Trên đường trốn chạy, thần Kim Qui hiện ra cho biết: giặc đang ở sau lưng. Quay lại, An Dương Vương không thấy ai, chỉ thấy công chúa Mỵ Châu đang bứt lông ngỗng trên áo rải đường cho quân thù đuổi theo. Tức giận và đau đớn, ông rút gươm chém Mỵ Châu rơi đầu.

An Dương Vương không ngờ giặc chính là con gái mình, Mỵ Châu không ngờ giặc chính là chồng mình. Vâng, kẻ thù ở ngay trong nhà mình mới là kẻ thù nguy hiểm nhất, kẻ thù chính là người thân của mình mới là kẻ thù khó đối phó nhất.

Kính thưa quý ông bà anh chị em, Chúa Giêsu là Thiên Chúa làm người, Người cũng đã từng bị cám dỗ: bị cám dỗ bởi ma quỷ trong hoang mạc trước khi Người thực hiện sứ vụ công khai, bị cám dỗ bởi dân chúng đòi xem phép lạ từ trời, bị cám dỗ bởi đám đông thách thức Người xuống khỏi thập giá chiều nao trên đồi Canvê,… Trong những cám dỗ Chúa Giêsu đã chịu, có lẽ cám dỗ hôm nay là nguy hiểm nhất, khó chống trả nhất, vì lẽ kẻ cám dỗ chính là Phêrô, người thân tín, tâm phúc với Chúa, người mà Chúa vừa mới tin tưởng đặt lên làm nền tảng Hội Thánh.

Trở lại câu chuyện của bài Tin Mừng tuần trước, sau khi Phêrô tuyên xưng Chúa Giêsu: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”, Chúa Giêsu đã đặt cho ông một tên mới, tương trưng sứ vụ Người trao cho ông: “Phêrô, con là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy”. Biến cố này đánh dấu bước ngoặt mới trong sứ vụ trần thế của Đức Giêsu. Thật vậy, thánh sử Matthêu cho biết: “Từ lúc đó, Đức Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết: Người phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại”.

Các môn đệ Chúa không chấp nhận hình ảnh Đấng Kitô bị lăng nhục, chịu đau khổ và chịu chết. Nhất là Phêrô, ông không thể thinh lặng trước viễn tượng đen tối mà ông và các bạn ông vừa nghe, thế nên ông “kéo Đức Giêsu ra khỏi đám đông, và bắt đầu trách người: ‘Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy !’ Ông đã can ngăn Chúa Giêsu một cách rất chân thành. Vì yêu mến Thầy, vì muốn tốt cho Thầy (dĩ nhiên vì danh lợi của ông nữa) nên ông mới can ngăn… Chính vì thế, cơn cám dỗ này lại càng trở nên nguy hiểm.

Kinh nghiệm cho chúng ta thấy, thà rằng cám dỗ đến từ kẻ thù hay từ một người xa lạ, ít quen biết, chúng ta sẽ mạnh mẽ chống trả, hay dễ dàng khước từ. Đằng này, với mối liên hệ chằng chịt, với tình cảm dùng dằng… người ta khó lòng thẳng thừng từ chối, sợ làm buồn lòng những người thân yêu.

Thật vậy, như báo chí đã đăng tải, đằng sau tội tham ô của không ít các vị quan chức tai to mặt lớn phải vào nhà đá thì có phần tác động không nhỏ của các bà vợ tay ấp gối kề. Các bà nhỏ to trách móc, dai dẳng năn nỉ ỉ ôi khiến các ông từ chỗ không ưng đến nhắm mắt làm liều, nay một chút mai một chút… và rồi trượt dài trên con đường bất chính lúc nào không hay…

Cám dỗ đó cũng là cám dỗ thuở xưa trong câu chuyện Ađam-Eva trong vườn Địa Đàng. Thiên Chúa ban cho Ađam Eva làm người trợ tá. Thế nhưng chính trợ tá Eva lại mời Ađam ghé răng cắn vào trái táo tai họa.

Đứng trước cơn cám dỗ ngọt ngào này, Chúa Giêsu đã phản ứng ra sao? Người phản ứng một cách thật dễ sợ, quyết liệt và gay gắt, Người mắng Phêrô: “Xatan, lui lại đằng sau Thầy ! Anh cản lối Thầy vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”

Chúa Giêsu rất yêu quý các môn đệ, có lần Người đã chân tình thốt lên: “Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha của Thầy, Thầy đã cho anh em biết.” (Ga 15,15).

Xem họ là bạn hữu, nhưng Chúa Giêsu sẵn sàng cắt đứt tình bạn nếu tình bạn đó dẫn Người xa lìa thánh ý Thiên Chúa. Cắt đứt một cách quyết liệt và dứt khoát như Người đã từng dạy: “Nếu mắt phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy móc mà ném đi; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân bị ném vào hỏa ngục. Nếu tay phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân phải sa hoả ngục” (Mt 5, 29-30). Chúa Giêsu đặt thánh ý Thiên Chúa lên trên tất cả.

Phần chúng ta, những quan hệ cha mẹ, vợ chồng, bà con, bạn bè, người yêu, hàng xóm… là những quan hệ tốt đẹp nâng đỡ nhau, có bao giờ những mối quan hệ đó có nguy cơ dẫn chúng ta xa lìa Thiên Chúa hay không? Chúng ta đã phản ứng thế nào trước những cơn cám dỗ ngọt ngào đó? Chúng ta có dám mạnh dạn cắt đứt những mối quan hệ bất chính tội lỗi để làm theo thánh ý Thiên Chúa hay không? Về phía chúng ta, có bao giờ chúng ta trở thành cớ vấp phạm cho những người thân yêu của mình hay không?

Xin Chúa thêm sức cho chúng ta, cho chúng ta có can đảm thắng vượt những cơn cám dỗ ngọt ngào đến từ những người thân yêu, để chỉ chọn thánh ý Thiên Chúa, quảng đại đáp lại lời mời gọi : “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.” Amen.