THĂM HỎI ANH NGUYỄN HỮU VINH

Anh Vinh qúy mến,

Anh Vinh ơi, Trương Phú Thứ đây. Qua VietCatholic tôi ngậm ngùi đọc tin và nhìn hình ảnh Nguyễn Hữu Vinh bị công an cảnh sát của bạo quyền Hà Nội đánh gẫy răng sứt trán. Thiệt hết chỗ nói! Tôi theo dõi những bài viết của anh trên nhiều trang nhà (websites) khác nhau và thật sự cũng chẳng có gì ngạc nhiên khi nhìn tấm hình anh bị đánh nằm trên đường vào nhà thờ xứ Đồng Chiêm. Sống dưới một chế độ độc tài đảng trị cộng sản mà anh dám “múa bút” như vậy, quả thật anh là một chiến sĩ hàng đầu của tự do, dân chủ và nhân quyền.

Chắc anh cũng thừa biết cái đường lối thù hằn của nhà cầm quyền cộng sản đối với giáo hội Công giáo Việt Nam. Từ thù hằn bầm gan tím ruột đó, những người cộng sản đã tìm đủ mọi ngõ ngách để trù dập giáo hội. Hơn ai hết, anh là người đã chịu đựng kinh qua những cam khổ mà người cộng sản áp đặt trên “bọn có đạo”. Anh đã không câm nín, đã không mù lòa trước những đòn thù man rợ của người cộng sản và rồi thân xác anh cũng đã hứng chịu những đòn thù của bọn ác ôn côn đồ.

Hơn ba triệu đảng viên đảng cộng sản Việt Nam đã cắm đầu vào đống cát khi bọn bá quyền Trung cộng lấn đất chiếm biển là máu và nước mắt của cha ông ta. Bọn đảng viên này cấu kết với nhau thiết lập một hệ thống nhũng lạm ngang dọc chia phần miếng lớn miếng nhỏ, xa hoa nhẩy múa trên xương máu của nhân dân. Người cộng sản có đâu tình quê hương nghĩa đồng bào mà chỉ biết thi hành nghĩa vụ quốc tế và xây dựng sức mạnh của đảng là trên hết. Công tác trù dập giáo hội công giáo cũng chỉ là một trong những sách lược của người cộng sản để cai trị và sống còn mà thôi.

Anh đã có dịp miệt mài trên những nẻo đường đất nước và nhìn thấy rất nhiều những am miếu trên các trục lộ giao thông. Nhiều am miếu trên đất công được xây dựng không có quy họach ở nhiều nơi đã tạo nên những bất ổn về giao thông, nhiều khi lại còn gây ra mất trật tự và những tệ nạn xã hội. Thế nhưng nhà nước cũng không để mắt tới, bởi vì những am miếu đó không làm cho những người nắm quyền cai trị phải cúi đấu hổ thẹn.

Cây thánh giá trên mỏm núi cạnh nhà thờ xứ Đồng Chiêm lại được đảng cộng sản Việt Nam tận tình chiếu cố và huy động một lực lượng công an cảnh sát hung hậu để triệt hạ. Cây thánh giá đã đứng trên phần đất là tài sản của giáo xứ Đồng Chiêm từ nhiều thế hệ. Cây thánh giá đã làm đẹp cho quan cảnh thiên nhiên và tô điểm cho chế độ. Thế nhưng cây thánh giá đã bị công an cảnh sát của những người cộng sản triệt hạ và đập nát ra từng mảnh. Bởi vì cây thánh giá là ánh sáng của hòa bình và công lý, của yêu thương và bác ái. Người cộng sản chủ trương độc tài và sắt máu nên bị dị ứng với tự do dân chủ và công bằng bác ái. Hơn nữa cây thánh giá lại còn là biểu tượng của một “thế lực thù địch” mà người cộng sản thâm thù đến xương tủy.

Viết đến đây thì lại được tin anh bị cơ quan công an mời làm việc. Chắc hẳn cũng chỉ mấy câu hỏi vớ vẩn về việc anh đi Đồng Chiêm và những bài viết của anh thôi. Lập trường và ý chí của anh đã rõ. Bên cạnh anh là giáo hội Việt Nam, đằng sau anh là các đồng đạo và lương tâm thế giới. Anh cứ yên tâm và tĩnh dưỡng.

Mến chúc anh mau chóng bình phục để tiếp tục làm chứng nhân cho hòa bình và công lý. Có gì vui buồn thì gửi tôi cái điện thư nhé.

Rất quý mến,