Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật 6 tháng 9 tại quảng trường Thánh Phêrô trước hàng chục ngàn tín hữu và du khách hành hương, Đức Thánh Cha đã kêu gọi các giáo xứ và các tổ chức Công Giáo trên toàn Âu Châu đón nhận người tị nạn.

Ngài nói:

“Anh chị em thân mến, người ta nhận ra Lòng Thương Xót của Thiên Chúa qua các việc làm của chúng ta, như cuộc sống của chân phước Mẹ Têrêsa Calcutta mà chúng ta tưởng niệm ngày qua đời hôm 5 tháng 9 này.

Đứng trước thảm trạng hàng chục ngàn người tị nạn trốn chạy cái chết vì chiến tranh và đói và họ đang hành trình tiến về cuộc sống hy vọng, Tin Mừng kêu gọi chúng ta, yêu cầu chúng ta hãy trở thành “những người thân cận của những ngừơi bé nhỏ nhất và bị bỏ rơi, mang lại cho họ một niềm hy vọng cụ thể. Nếu chỉ nói ‘Can đảm lên, hãy kiên nhẫn!..’ mà thôi thì chưa đủ. Niềm hy vọng Kitô có sức phấn đấu, với sự kiên trì của người đang tiến về một mục tiêu chắc chắn. Vì thế, nhân dịp Năm Thánh Lòng Thương Xót sắp đến gần, tôi kêu gọi các giáo xứ, các cộng đoàn dòng tu, các đan viện và Đền thánh ở toàn Âu Châu hãy biểu lộ sự cụ thể của Tin Mừng và đón tiếp một gia đình tị nạn. Đó là một cử chỉ cụ thể để chuẩn bị cho Năm Thánh Lòng Thương Xót. Mỗi giáo xứ, mỗi cộng đoàn dòng tu, mỗi đan viện, mỗi đền thánh ở Âu Châu hãy tiếp nhận một gia đình, bắt đầu từ giáo phận Rôma của tôi.

Tôi ngỏ lời với các anh em Giám Mục Âu Châu của tôi, là những chủ chăn đích thực, để các vị hỗ trợ lời kêu gọi này của tôi trong các giáo phận của các vị, nhớ rằng Lòng Thương Xót là danh xưng thứ hai của Tình Yêu: ‘Tất cả những gì các con làm cho một trong những người anh em bé nhỏ nhất của Thầy đây, là các con làm cho Thầy’ (Mt 25,40).

Cả hai giáo xứ ở Vatican cũng sẽ đón nhận 2 gia đình tị nạn trong những ngày này.

Trong phóng sự đặc biệt này chúng tôi xin giới thiệu với quý vị và anh chị em câu chuyện chuyến tầu lừa đã được phóng viên Stefan Bos của Radio Vatican tường thuật.

Trong ba ngày qua những người tị nạn này đã chờ đợi mỏi mòn. Nhà ga Trung ương của Budapest không còn là xa lạ với họ nữa vì nó đã trở thành một nhà chờ đợi khồng lồ nơi hàng ngàn người tị nạn chen chúc nhau tận dụng mọi chỗ có thể dựa lưng. Nét mệt nhọc thể hiện rõ trên khuôn mặt hốc hác của họ.

Abdul Rahman, một người tị nạn Syria nói: Đây không phải là Âu Châu mà chúng tôi mong muốn. Chúng tôi không được lắng nghe, mọi cánh cửa như đóng sầm lại trước mắt chúng tôi.

Đột nhiên, như để trả lời anh, những cánh cửa của các toa xe mở ra và một cảnh chen lấn kinh hoàng đã diễn ra. Hàng ngàn người cố chen để lên tầu như thể đây là chuyến tàu sau cùng.

Bà Monserrat Feixas Vihé, đại diện của Cao Ủy Liên Hiệp Quốc nói:

Người tị nạn bị lừa là chuyến tầu sẽ đưa họ đến biên giới với Áo. Đây là một trò lừa tệ hại, dù có người coi là chuyện nhỏ nhưng dù chuyện lớn nhỏ như thế nào cũng cần phải được đề cập đến. Mọi người cần phải biết và họ đáng được biết là chuyến tàu sẽ đưa họ đi đâu để họ có thể đưa ra một quyết định đúng nhưng mọi sự đã không diễn ra như thế.

Khi chỉ mới ra khỏi thủ đô Budapest được 40km, đoàn tầu ngừng lại tại thị trấn Bicske gần một trại giam của Hung Gia Lợi. Trong nhiều giờ, những người tị nạn đã cố thủ trong các toa tầu không chịu xuống để lên những chiếc xe bus đợi sẵn đưa họ vào trại giam. Những tiếng la hét phản đối của người biểu tình có thể nghe rất rõ ràng. Một cuộc tuyệt thực nổ ra để phản đối trong khi hàng trăm cảnh sát Hung Gia Lợi trang bị hùng hậu bao vây đoàn tầu chờ lệnh từ trên đưa xuống. Không ai biết tình trạng giằng co này sẽ kéo dài trong bao lâu.

Tin tức về chuyến tầu “lừa” đã khiến cho những người còn lại tại nhà ga trung ương Keleti ở thủ đô Budapest quyết định hành động. Họ xuống đường lang thang lếch thếch đi bộ về hướng biên giới Áo cách đó hơn 150 km.

Đoàn đi bộ khổng lồ chiếm hết một nửa lằn xe trên xa lộ Áo Hung.

Những người đi bộ nói: Chúng tôi muốn bầy tỏ sự phản đối của chúng tôi.

Nhiều người dân địa phương cảm phục lòng can đảm của những người tị nạn đã ủng hộ họ bằng những chai nước và thực phẩm.

Đến tối, điều bất ngờ đã xuất hiện, những chiếc xe bus đã được điều động đến để đưa người tị nạn đến biên giới.

Một phụ nữ tị nạn nói: Đến được tới đây tôi quên hết mệt nhọc.