Chúa Nhật 33 THƯỜNG NIÊN. A
(Mt. 25:14-30)
NÉN BẠC


Chủ ông sửa soạn đi xa,
Gọi mời đầy tớ, vô nhà nhận công.
Ông trao đầy tớ bạc đồng,
Người này năm nén, lợi trông số tiền.
Kẻ kia hai nén nhận liền,
Người sau một nén, tự nhiên thấy buồn.
Tùy theo năng khiếu bán buôn,
Có người sinh lợi, tiền muôn bạc vàng.
Lâu sau ông chủ về làng,
Cùng nhau tính sổ, sẵn sàng lo toan.
Người nào trung tín hân hoan,
Chủ thương đãi ngộ, hiền ngoan ở đời.
Vui mừng vào hưởng Nước Trời.
Tín trung việc nhỏ, xin mời thăng quan.
Hai người lãnh nén trao ban,
Sinh lời đấu bạc, sẻ san công hầu.
Kẻ lười chôn dấu từ đầu,
Không gieo không gặt, lấy đâu sinh lời.
Khốn thay vô dụng trong đời,
Nghiến rằng lãnh phạt, giam nơi khổ hình.

Các nén bạc được trao ban cho các đầy tớ một cách nhưng không. Mỗi người lãnh nhận tùy theo lòng tốt của ông chủ. Trong bài dụ ngôn kể rằng: Chủ trao cho người mười nén, kẻ năm nén và có người chỉ có một nén. Chủ muốn mỗi người hãy sinh lợi theo khả năng của mình.

Chúa ban cho mỗi người có khả năng khác nhau. Khác nhau để bù đắp cho nhau. Mỗi cá nhân có bổn phận góp sức vào việc chung. Xây dựng một xã hội muôn màu, muôn sắc và đa dạng. Nhìn thế giới chung quanh, chúng ta hiểu được sự khôn ngoan thượng trí của Thiên Chúa Tối Cao. Chúng ta có muôn ngàn các công nghệ, nghề nghiệp, chuyên môn và khả năng phát triển không giới hạn của con người trong mọi ngành nghề. Tất cả những khả năng đó đều là quà tặng nhưng không từ Thiên Chúa.

Của cải được ban phát để làm vốn là kho tàng châu báu trong mỗi con người. Đôi khi chúng ta nghĩ rằng tại sao ông chủ không chia đồng đều, mà lại có kẻ nhiều người ít. Đây chính là sự quan phòng và tính toán chu đáo của chủ. Biết rằng mỗi người chúng ta không ai giống ai. Mỗi cá nhân có khả năng riêng biệt. Thiên Chúa quan phòng trao ban cho mỗi người một món quà. Món quà nhiều hay ít không quan trọng. Điều quan trọng là chúng ta có biết sử dụng món quà đó để làm lợi thêm hay không.

Đã lãnh nhận quà làm vốn, mỗi người có bổn phận sinh lợi. Chúng ta đã lãnh nhận sự sống với linh hồn, trí khôn, thân xác và mọi tài năng. Chúng ta hãy sử dụng những khả năng, thời gian và của cải của chúng ta để góp phần xây dựng đời sống xã hội và giáo hội. Đừng đem tài năng nhỏ mọn chôn vùi.

Ai làm lợi nhiều, Chúa sẽ ban thêm, thêm dư dật, thêm niềm vui và thêm hạnh phúc. Xin Chúa chúc lành cho mỗi người chúng ta.

THỨ HAI, TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
(Lc 18, 35-43).
MẮT SÁNG


Người mù nghe ngóng xôn xao,
Vệ đường hành khất, biết bao khổ sầu.
Đám đông liền hỏi đôi câu,
Chuyện gì xảy đến, ngõ hầu khấn van.
Giê-su Đức Chúa thương ban,
Anh liền kêu lớn, hỏi han thưa Thầy,
Xin Ngài thương xót con đây,
Bao năm mù tối, bao vây cuộc đời.
Cho con xem thấy đất trời,
Chúa Giê-su bảo, mắt thời mở ra.
Lòng tin cứu chữa người ta,
Mắt anh lập tức, ánh pha rạng ngời.
Khấu đầu ca tụng Chúa Trời,
Hồn trong mắt sáng, ngàn đời suy tôn.
Toàn dân kinh ngạc vọng đồn,
Quyền năng cao cả, kính tôn Vua Trời.

THỨ BA, TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
(Lc 19, 1-10).
THU THUẾ


Một người tên gọi Gia-kêu,
Làm nghề thu thuế, dám liều trèo cây.
Ông ta thủ lãnh bậc thầy,
Giầu sang phú quí, tiền đầy bạc dư.
Mong tìm xem Chúa nhân từ,
Chạy nhanh đến trước, ngắm từ cây sung.
Ngang qua Chúa ngó quanh vùng,
Thấy ông trên đó, hòa chung tâm tình.
Hôm nay Ta muốn độ sinh,
Ghé thăm lưu lại, thật tình cảm thông.
Bao ngày Chúa vẫn đợi trông,
Vui mừng đón tiếp, đám đông phàn nàn.
Sao Thầy đến trọ cửa quan,
Một người tội lỗi, lạm càn thuế thu.
Ông thưa con sẽ đền bù,
Nửa phần bố thí, gây thù xin tha.

THỨ TƯ, TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
(Lc 19, 11-28).
NÉN BẠC


Dụ ngôn Chúa dạy hôm nay,
Có người qúi tộc, tới ngày đi xa.
Phong vương cai trị dân ta,
Gọi mời tôi tớ, phân ra gia tài.
Chín người nén bạc miệt mài,
Ra công gắng sức, gấp hai tiền lời.
Mỗi người mỗi nén vào đời,
Tận tâm chịu khó, gọi mời lập công.
Vua khen đầy tớ thưởng công,
Quản cai thành thị, non sông góp phần.
Có người lười biếng nợ nần,
Dèm pha chống đối, đến gần kêu ca.
Là người hà khắc rầy la,
Không gieo đòi gặt, thật là oái oan.
Khốn thay những kẻ đa đoan,
Diệt trừ kẻ nghịch, lăng loàn xấu xa.

THỨ NĂM, TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
(Lc 19, 41-44).
THÀNH THÁNH


Thương Thành, Thầy khóc ủi an,
Giê-ru-sa-lém sẽ tàn,
Bây giờ lộng lẫy, ngập tràn vinh quang.
Mai ngày phá đổ tan hoang,
Hòa bình sứ điệp, không màng lắng nghe.
Mắt ngươi phủ kín bao che,
Chối từ Thiên Tử, vào bè chống nhau.
Vào ngày tai họa trước sau,
Quân thù đắp lũy, thương đau đổ dồn.
Vây ngươi siết chặt mồ chôn,
Phá tan bình địa, tiền môn chẳng còn.
Lòng người u uất héo hon,
Gia đình tan tác, bồ hòn đắng cay.
Không còn hòn đá xếp ngay,
Rụi tàn thiêu hủy, tới ngày khóc than.
Vì ngươi không nhận ân ban,
Con Người thăm viếng, chứa chan phúc lành.

THỨ SÁU, TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
(Lc 19, 45-48).
ĐỀN THỜ


Đền thờ Chúa ngự cao sang,
Là nơi cầu nguyện, khói nhang kính thờ.
Các người buôn bán đợi chờ,
Đổi trao súc vật, bạc cờ đỏ đen.
Gian tham lừa lật bon chen,
Đấu tranh cãi vã, hư hèn trí tâm.
Nhà Cha, trộm cắp, lỗi lầm,
Biến thành sào huyệt, âm thầm dối gian.
Chúa thường rao giảng diễn đàn,
Trong Đền giảng dậy, ơn ban chữa lành.
Các thầy Thượng Tế phàn nàn,
Hội đồng Kỳ Lão, làm càn tẩy chay.
Ghen tuông thù ghét trả vay,
Gây phiền ám hại, đợi ngày triệt tiêu.
Dân lành ngưỡng mộ tín điều,
Thành tâm tôn kính, huyền siêu ơn Trời.

THỨ BẢY, TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
(Lc 20, 27-40).
SỐNG LẠI

Các Thầy Sa-đốc không tin,
Chối từ sống lại, mải nhìn đời nay.
Truyện đời so sánh nơi này,
Lấy chồng gả vợ, phúc may sống đời.
Anh em nối dõi gọi mời,
Người anh lỡ chết, em thời gả theo.
Bảy người tiếp nối giá treo,
Cùng nhau một vợ, thể theo luật truyền.
Mọi người đều chết vô duyên,
Không con nối dõi, thề nguyền giống tông.
Một bà mà cưới bảy chồng,
Qua đời thiếu phụ, chẳng trông mong gì.
Tới ngày sống lại uy nghi,
Ai là chồng vợ, phụ tùy qua mau.
Con người sống lại đời sau.
Không còn chồng vợ, giống nhau Thiên Thần.