1. Tin Vui: Đức Thánh Cha bổ nhiệm tân Giám Mục cho Việt Nam

Trong thông báo đưa ra hôm 30 tháng 10, Phòng Báo Chí Tòa Thánh cho biết như sau:

Bổ nhiệm Giám mục Phó giáo phận Bắc Ninh Việt Nam

Đức Thánh Cha đã bổ nhiệm Linh mục Giuse Đỗ Quang Khang, hiện là Giáo sư kiêm Khoa trưởng Đại Chủng viện Thánh Giuse Sài Gòn, làm Giám mục Phó Giáo phận Bắc Ninh (Việt Nam).

Sơ yếu lý lịch

BẢN THÂN. Đức Cha Giuse Đỗ Quang Khang sinh ngày 7 tháng 11 năm 1965 tại Thủ Đức, thuộc Tổng giáo phận Sài Gòn. Từ năm 1993 đến năm 1999, ngài học triết học và thần học tại Đại Chủng viện Thánh Giuse. Từ năm 2001 đến năm 2006, ngài hoàn thành chương trình Thần học Kinh thánh tại Học Viện Công Giáo Toulouse bên Pháp, lấy bằng Thạc sĩ. Từ năm 2006 đến năm 2010, ngài học tại Học viện Kinh thánh Giáo hoàng ở Rôma, lấy Bằng Kinh thánh.

Ngài được thụ phong linh mục ngày 30 tháng 6 năm 1999 tại Tổng giáo phận Sài Gòn.

Ngài đã từng đảm nhiệm các chức vụ: Linh mục Phụ tá Chợ Đũi (1999-2001) và từ năm 2010 đến nay là Khoa trưởng tại Đại Chủng viện Thánh Giuse Sài Gòn, Giáo sư Kinh thánh và Kinh thánh Hy Lạp tại Đại Chủng viện Thánh Giuse Sài Gòn và tại Học viện Công Giáo Việt Nam.
Source:Holy See Press Office

2. Một khoảnh khắc của niềm vui lớn: Đức Hồng Y Anh quốc phong chức linh mục cho cựu giám mục Anh giáo

Hôm thứ Bảy 30 tháng 10, Đức Hồng Y Vincent Nichols của Anh quốc đã phong chức linh mục Công Giáo cho một cựu giám mục Anh giáo.

Đức Tổng Giám Mục của Westminster đã mô tả lễ phong chức cho Tiến sĩ Michael Nazir-Ali trong thánh lễ ngày 30 tháng 10 tại Nhà thờ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời và Thánh Grêgôriô, ở Warwick Street, London, là “một khoảnh khắc của niềm vui lớn”.

“Giáo hội trông cậy và tin tưởng vào hiệu quả của thừa tác vụ được truyền chức. Vì vậy, đó là lý do tại sao việc truyền chức này là một khoảnh khắc của niềm vui lớn,” Đức Hồng Y nói trong bài giảng của ngài tại Thánh lễ được truyền trực tiếp.

“Đó là khoảnh khắc mà chúng tôi cầu xin Chúa tác động đến anh, Michael, để anh hoàn toàn tham gia vào sứ vụ được truyền chức của Giáo Hội Công Giáo. Như lời cầu nguyện mà chúng tôi vừa dâng lên, ở đây chúng ta tìm cách xây dựng dựa trên kết quả của sứ vụ linh mục mà anh đã trung thành thực hiện trong nhiều năm nay”.

Cha Nazir-Ali, nguyên là giám mục Anh giáo của Rochester, đã hiệp thông trọn vẹn với Rôma trong một lễ nghi tại Giáo hạt Tòng nhân Đức Mẹ Walsingham vào ngày 29 tháng 9.

Sắc lệnh thành lập Giáo hạt Tòng nhân do Đức Bênêđíctô XVI công bố vào năm 2011 dành cho các nhóm cựu Anh giáo muốn gia nhập Công Giáo trong khi vẫn muốn giữ các di sản Phụng Vụ truyền thống của họ.

Tiến sĩ Nazir-Ali, năm nay 72 tuổi, là người thường xuyên xuất hiện bên cạnh Nữ Hoàng Anh, từng được coi là ứng viên sáng giá cho chức vụ Tổng Giám Mục Canterbury, nghĩa là Giáo Chủ lãnh đạo tinh thần của 85 triệu tín đồ Anh giáo trên thế giới.

Hai ngày trước khi được thụ phong linh mục, vị cựu Giám Mục Anh Giáo đã được Đức Tổng Giám Mục Kevin McDonald, là Tổng Giám Mục hiệu tòa của Southwark, tấn phong làm phó tế Công Giáo vào ngày 28 tháng 10.

“Đối với anh, Michael, cuộc hành trình này thực sự rất phong phú, về phương diện địa lý, về hành trình học hỏi, cầu nguyện, thừa tác vụ và quyết định của anh,” Đức Hồng Y Nichols nói.

“Chúng tôi chào đón anh nồng nhiệt nhất vào ngày này, đặc biệt là anh đã được tham gia một cách rất độc đáo vào Giáo Hạt Tòng Nhân Đức Mẹ Walsingham.”

Cha Nazir-Ali sinh năm 1949 tại Karachi, Pakistan và theo học tại các trường Công Giáo. Ngài có cả một nền tảng gia đình Kitô Giáo và cả Hồi giáo, đồng thời có quốc tịch Anh và Pakistan.

Ngài được phong chức linh mục Anh giáo năm 1976, làm việc tại Karachi và Lahore. Ngài trở thành cha sở nhà thờ chính tòa Anh Giáo Lahore và được phong làm giám mục tiên khởi của Raiwind ở Tây Punjab.

Tiến Sĩ Nazir-Ali đã được bổ nhiệm làm giám mục Rochester, đông nam nước Anh, vào năm 1994.

Tiến Sĩ Nazir-Ali đã kết hôn và có hai con, ngài từng là thành viên của Hạ viện, và Thượng viện Anh, từ năm 1999.

Ngài tham gia giai đoạn hai của Ủy ban Quốc tế Anh giáo và Công Giáo và là thành viên của Ủy ban về Hiệp nhất và Truyền giáo của Công Giáo Anh giáo.

Năm 2002, giới truyền thông Vương quốc Anh xác định ngài là một trong những ứng cử viên sáng giá để kế nhiệm vị Tổng giám mục sắp nghỉ hưu của Canterbury, là Tiến sĩ George Carey. Vào thời điểm đó, ngài là mục tiêu của một chiến dịch bôi nhọ phân biệt chủng tộc, nhưng vẫn đứng vững trong chức vụ giám mục của Rochester.

Trong bài giảng của mình, Đức Hồng Y Nichols đã phản ánh về “hai đặc điểm chính của Giáo hội: sự gắn kết với nhau và sứ mệnh của Giáo Hội”. Ngài nhấn mạnh rằng cả hai tính chất này đều không “dễ thực hành và duy trì”.

“Thật vậy, chúng ta đọc trong Công vụ Tông đồ, những vấn đề thực tế đầu tiên xuất hiện ngay lập tức đối với Giáo hội tiên khởi. Đầu tiên: làm thế nào để thay thế Giuđa, người mà trái tim đã bị sự tham lam chế ngự hoàn toàn?” vị Hồng Y 75 tuổi nói.

“Không phải vô cớ mà những lời đầu tiên được nói ra về vấn đề này là lời của Thánh Phêrô, mang tính quyết định dẫn đến đường lối phải thực hiện. Sứ vụ Phêrô là một phần của ân sủng được ban cho Giáo hội để duy trì sự gắn kết trong cuộc sống và hành động của mình”.

“Sứ vụ của Giáo Hội cũng đòi hỏi như thế. Chúng ta đọc trong sách Công vụ Tông đồ rằng sau sự kiện trọng đại của Lễ Ngũ tuần, khi sứ mệnh của Giáo hội bùng nổ, chính Thánh Phêrô đã 'đứng lên cùng với Mười Một Tông đồ và lớn tiếng nói với đám đông (Cv 2:14). Thách thức đối với sứ mệnh của Giáo Hội đã rõ ràng, vì đám đông đó bao gồm những người 'từ mọi quốc gia dưới thiên đàng.'

“Vì vậy, sứ mệnh của chúng ta luôn được định hình bởi sự giao thoa giữa niềm vui của chân lý Phúc Âm với lịch sử và văn hóa của những người mà Phúc Âm đang được rao giảng. Và sự năng động đó cũng đến dưới sự hướng dẫn của Đấng Kế Vị Thánh Phêrô và những người xung quanh ngài, và nên một với ngài, trong sứ vụ chăn dắt”.

Nhìn về phía Nazir-Ali, ngài nói thêm: “Michael, anh có rất nhiều kinh nghiệm về phương diện này và tôi tin tưởng rằng sự hiểu biết và học hỏi của anh sẽ làm phong phú thêm sứ mệnh này, từ bên trong sự thống nhất hữu hình của Giáo Hội Công Giáo.”

Nhà thờ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời và Thánh Grêgôriô là nhà thờ trung tâm của Giáo hạt Tòng Nhân Đức Mẹ Walsingham.

Đức Cha Keith Newton, lãnh đạo của giáo hạt, có trụ sở tại giáo xứ này, đã tham dự Thánh lễ, với sự tham dự của Đức Tổng Giám Mục Bernard Longley của Birmingham, cũng như ba giám mục Anh giáo.

Phát biểu cuối Thánh lễ, Đức Cha Newton nói: “Tôi xin chúc mừng Cha Michael được thụ phong linh mục trong Giáo Hội Công Giáo. Chúng tôi đặc biệt hoan nghênh bạn đến với Giáo hạt Tòng Nhân Đức Mẹ Walsingham".
Source:Catholic News Agency

3. Tiến Sĩ George Weigel: Đức Giáo Hoàng Phanxicô, những người Công Giáo xa đàn, và Hiệp Thông Thánh Thể

Tiến sĩ George Weigel là thành viên cao cấp của Trung tâm Đạo đức và Chính sách Công cộng Washington, và là người viết tiểu sử Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Hôm 20 tháng 9, ông đã có một bài nhận định nhan đề “Pope Francis, ‘Estranged’ Catholics, and Holy Communion”, nghĩa là “Đức Giáo Hoàng Phanxicô, những người Công Giáo “xa đàn”, và Hiệp Thông Thánh Thể”.

Nguyên bản tiếng Anh có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.

Một số cơ quan truyền thông Công Giáo thường hoạt động như phần mở rộng trên thực tế của Văn phòng Báo chí Tòa Bạch Ốc của Jen Psaki đã liên tục thúc giục các giám mục Hoa Kỳ tránh đề cập đến vấn đề rước lễ của các chính trị gia Công Giáo ủng hộ phá thai. Về phần mình, Đức Thánh Cha Phanxicô đã đưa ra một số nhận xét hữu ích về vấn đề gây tranh cãi này trong cuộc họp báo vào tháng 9, được tổ chức khi ngài trở về Rôma sau chuyến thăm Hung Gia Lợi và Slovakia. “Những người không ở trong tình hiệp thông không thể rước lễ,” Đức Thánh Cha đưa ra lập trường trên, khi đề cập đến về những người chưa được rửa tội và những người “lạc xa” khỏi Giáo Hội.

Chính xác. Và đó là thực tế chính yếu của Giáo Hội khi các nhà lãnh đạo chính trị Công Giáo cố tình thúc đẩy phá thai theo yêu cầu — giống như khi các quan chức Công Giáo từ chối chấm dứt tệ phân biệt đối xử đối với các trường học Công Giáo trong khu vực pháp lý của họ. Trong cả hai trường hợp, những người được đề cập, bằng hành động của họ phủ nhận một chân lý thiết yếu của đức tin Công Giáo: đó là phẩm giá bất khả nhượng của mỗi con người. Hành động của họ công khai tuyên bố rằng họ không hiệp thông hoàn toàn với Giáo Hội.

Đó là thực tế khách quan; nó không phải là một phán xét về lỗi lầm chủ quan hoặc tình trạng đạo đức của một công chức nhất định. Không một thừa tác viên Rước Lễ nào có thể biết chắc chắn rằng viên chức đó đang ở trong tình trạng mắc tội trọng khi người đó đến gần bàn thờ để lãnh nhận bí tích Thánh Thể. Viên chức được đề cập có thể không được dạy giáo lý đến nơi đến chốn, hoặc thiếu hiểu biết một cách bất khả kháng, hoặc bị suy giảm khả năng nhận thức. Nhưng tình trạng đạo đức chủ quan của chính trị gia ủng hộ phá thai – liệu người này có đang trong tình trạng mắc trọng tội hay không - không phải là mấu chốt của vấn đề. Và vấn đề rước lễ của các chính trị gia Công Giáo thúc đẩy phá thai không nên được đóng khung trong những thuật ngữ đó.

Điều mà thừa tác viên bí tích Thánh Thể có thể biết, vì không thể nào mà lại không biết, đó là khi quan chức Công Giáo ấy quảng bá điều mà Đức Giáo Hoàng, trong cùng cuộc họp báo đó, gọi là “thảm sát” những đứa trẻ chưa chào đời, thì quan chức ấy, một cách khách quan, đang trong tình trạng xa lánh Giáo Hội một cách nghiêm trọng, bất kể tình trạng đạo đức cá nhân hay tình trạng giáo luật của người đó. Những người xa lánh Giáo Hội nghiêm trọng vẫn là thành viên của Giáo Hội vì lý do họ đã chịu phép Rửa Tội. Nhưng họ không nên hành động như thể họ đang hiệp thông trọn vẹn với Giáo Hội.

Cuộc thảo luận này hầu như chỉ tập trung vào các giám mục, linh mục, và các thừa tác viên bí tích Thánh Thể từ chối trao Mình Thánh Chúa cho các chính trị gia ương ngạnh. Đó cũng là một tiêu điểm sai, ít nhất là lúc ban đầu. Những người không hiệp thông trọn vẹn với Giáo Hội — những người, bằng những hành động công khai của mình, đã chứng tỏ họ khước từ một chân lý thiết yếu của đức tin Công Giáo — nên có sự liêm chính để đừng lên rước Thánh Thể. Gánh nặng giữ luật đầu tiên thuộc về những con người đó.

Tuy nhiên, công nhận điều này không có nghĩa là các mục tử không có nghĩa vụ; hoàn toàn ngược lại. Như Đức Thánh Cha Phanxicô cũng đã nói, nghĩa vụ đầu tiên của các mục tử là cố gắng giúp những người Công Giáo lạc đàn một cách khách quan này - những người “tạm thời bên ngoài cộng đồng,” như lời Đức Giáo Hoàng nói - hiểu được sự thật về hoàn cảnh của họ: rằng họ không hiệp thông trọn vẹn với Giáo Hội và không nên hành động trong Thánh lễ như thể họ đang làm. Nếu sau khi có sự hướng dẫn thích hợp được thực hiện với lòng bác ái và sự minh bạch, mà người Công Giáo xa đàn một cách khách quan này vẫn tiếp tục, bằng những hành động công khai, bác bỏ một số chân lý xác định bản sắc một người Công Giáo, thì một mục tử có tinh thần trách nhiệm phải có nghĩa vụ hướng dẫn người đó không được lên Rước Lễ. Vì như các giám mục của Mỹ Châu Latinh, do vị giáo hoàng tương lai lãnh đạo, đã nói vào năm 2007, các quan chức công quyền khuyến khích “tội ác nghiêm trọng” chống lại sự sống “không thể rước lễ”.

Nói một cách cụ thể: Tôi không có cách nào biết liệu Tổng thống Biden, Chủ tịch Hạ Viện Pelosi, và các quan chức Công Giáo khác đang tích cực thúc đẩy việc phá thai có đang ở trong tình trạng mắc tội trọng hay không. Nhiều yếu tố liên quan đến việc phạm tội trọng. Điều tôi biết — bởi vì Tổng thống Biden, Chủ tịch Hạ viện Pelosi, và những quan chức Công Giáo tích cực cổ vũ cho việc phá thai theo yêu cầu đã nói với tôi như vậy bằng hành động của họ — là những con người này, về mặt khách quan, không ở trong tình trạng hiệp thông với Giáo Hội. Sự xa cách đó, mượn thuật ngữ của Đức Giáo Hoàng, là mức độ nghiêm trọng đến nỗi họ không nên bước lên Rước lễ.

Rước Thánh Thể không chỉ là một biểu hiện của lòng đạo đức cá nhân. Đó là một tuyên bố về sự hiệp thông trọn vẹn của một người với Giáo Hội. Làm rõ điều đó, bằng cách hướng dẫn nếu có thể và hành động kỷ luật nếu cần, là một nghĩa vụ mục vụ. Đức Thánh Cha Phanxicô nói: “Đó không phải là một hình phạt.” Đó cũng không phải là “vũ khí hóa” Bí tích Thánh Thể. Đó là lời kêu gọi người xa cách Giáo Hội hoán cải sâu sắc hơn cho Chúa Kitô. Đó là điều mà những mục tử tốt phải làm.
Source:First Things