Tôi Có Một Ước Mơ

Tôi có một ước mơ là được chứng kiến các nhà lãnh đạo người Việt cộng sản và các nhà lãnh đạo người Việt quốc gia ôm nhau khóc trong hạnh phúc và cùng nắm tay nhau xây dựng đất nước Việt Nam phồn thịnh để người Việt đi đâu không còn phải xấu hổ. Nhưng để có được những cảnh xúc động như thế này, có lẽ phải chờ đến khi Việt Nam chuyển đổi từ cơ chế cộng sản sang cơ chế dân chủ thì mới có được.

Hồi còn nhỏ, tôi đã được chứng kiến cảnh người Việt cộng sản và người Việt quốc gia ôm nhau khóc trong hạnh phúc. Lý do là phía anh em ông ngoại tôi thì toàn những người làm việc cho Cộng Sản và phía anh em bà ngoại tôi thì toàn những người làm việc cho Cộng Hòa. Sau năm 1975, phía anh em bà ngoại phải đi tù ở Ba Sao nên phía anh em ông ngoại phải thường xuyên đi tiếp tế. Khi được ra tù thì anh em ôm nhau khóc trong hạnh phúc.

Đến bây giờ, phía anh em bà ngoại ở bên Mỹ thỉnh thoảng vẫn gửi quà về cho phía anh em ông ngoại. Tôi thấy giữa họ không còn khoảng cách của hậu thù chia cắt mà chỉ còn những cử chỉ của yêu thương tha thứ. Từ những cử chỉ của yêu thương tha thứ mà nó đã tạo nên một bầu khí hòa thuận trong gia đình để con cháu có cuộc sống an vui hạnh phúc. Đấy là trong bình diện gia đình thì tôi đã được chứng kiến những cảnh thật cảm động như vậy.

Nhưng trên bình diện quốc gia thì sao? Tôi nghĩ rằng, những người đang lãnh đạo người Việt cộng sản hãy đặt mình ở vị trí của một người cha trong đại gia đình Việt Nam và những người đang lãnh đạo người Việt quốc gia hãy đặt mình ở vị trí của người mẹ trong đại gia đình Việt Nam. Nếu biết đặt mình vào vị trí người cha người mẹ thì sẽ nghĩ đến bầu khí hòa thuận trong gia đình và sẽ không còn gợi lại những quá khứ đau thương để đưa những đứa con phải tiếp tục đi vào con đường hận thù.

Cha ông ta đã dạy rằng: “tội gia quy trưởng”. Vì vậy, vấn đề trong gia đình thì người cha phải chủ động để xây dựng bầu khí hòa thuận. Cách xây dựng bầu khí hòa thuận tốt nhất hiện nay trong đại gia đình Việt Nam chính là chuyển đổi cơ chế cộng sản sang cơ chế dân chủ. Nếu chuyển sang cơ chế dân chủ thì hận thù sẽ tan biến và con cái sẽ tụ về bên gia đình để xây dựng hạnh phúc. Nghĩa là những người Việt tài giỏi đang tản mát khắp nơi sẽ trở về để xây dựng đất nước Việt Nam phồn thịnh.

Quá khứ cũng đã qua đi và nếu là quá khứ đau thương thì ta cũng không nên luyến tiếc. Tương lai mới là cái quan trọng và mới là cái mà ta cần nắm giữ! Hãy can đảm bỏ đi những quá khứ đau thương để cùng nhau xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn. Mong ước mơ sẽ thành hiện thực!

Manila, 25/8/2015

Nguyễn Tiến Đạt