MỘT KHO TÀNG
“Phúc cho mắt các con vì được thấy; phúc cho tai các con vì được nghe!”.
“Ôi, đôi bạn có phúc! Mọi tạo vật đều mắc nợ quý ngài, vì qua quý ngài, một quà tặng thanh khiết nhất, xinh đẹp nhất được dâng cho Đấng Tạo Hoá; cụ thể là một ‘Người Mẹ’ không tì vết, mà chỉ một mình ‘Nàng’ xứng đáng cưu mang Đấng Tạo Dựng muôn loài!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Đó là câu nói ví von nhưng sâu sắc, thâm trầm, mang tính ‘chơi chữ’ của một trong các giáo phụ đầu tiên của Giáo Hội khi ngài nói về hai thánh Gioakim và Anna, “Song Thân của Mẹ Maria” như ‘một kho tàng’ xa xưa được Giáo Hội mừng kính hôm nay.
Chính nhờ đức tin của song thân mà Đức Maria đã có thể thực hiện một sự đáp trả, trong đức tin tuyệt vời của mình, trước lời mời của Thiên Chúa qua sứ thần Gabriel. Cha mẹ của Đức Maria là ông bà ngoại của Chúa Giêsu; chính các ngài đã giúp tạo ra một môi trường đức tin lành thánh, trong đó, Chúa Giêsu sẽ phát triển về trí tuệ, tâm đức và cả tầm vóc trước mặt Thiên Chúa và loài người. Ngày lễ hôm nay nhắc chúng ta nhớ về ‘một kho tàng’ Chúa ban cho mỗi người; đó là các bậc sinh thành đầy lòng tin “đã đi trước chúng ta và đang nghỉ giấc bình an”, những người mà chúng ta đã trở thành con cháu của họ. Thế nhưng, không chỉ nhớ đến họ, biết ơn họ, đã sinh thành dưỡng dục, chúng ta còn nhớ đến đức tin của các ngài; trong đó, chính các ngài đã sống, chiến đấu và đã giúp thắp lên ngọn lửa đức tin trong linh hồn và cuộc sống mỗi người chúng ta.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tuyên bố, “Phúc cho mắt các con vì được thấy; phúc cho tai các con vì được nghe!”. Trước hết, Chúa Giêsu đề cập đến đôi mắt và đôi tai đức tin của người đương thời, những ai đã nhận ra sự hiện diện đầy quyền năng của Thiên Chúa trong chính Ngài và sứ vụ cứu độ của Ngài. Chúa Giêsu tuyên bố, “Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe!”. Đúng thế! Các môn đệ và chúng ta may mắn hơn các bậc công chính trước chúng ta rất nhiều; bởi lẽ, một Thiên Chúa trong đức tin giờ đây hiện diện trong một con người bằng xương bằng thịt, có tên Giêsu, một con người đã đi vào lịch sử nhân loại bằng sự chết và sự sống lại của Ngài; chính nhờ Ngài, lịch sử đó đã trở nên một lịch sử thánh, lịch sử cứu độ; vốn giờ đây là lịch sử của ân sủng, của Thánh Thần, của Lời quyền năng và của các Bí tích. Đức Giêsu Kitô giờ đây, là ‘Một Kho Tàng’ đích thực, ‘Kho Tàng của các kho tàng!’. Với Ngài, lịch sử của con người nay trở thành lịch sử của Thiên Chúa; Thánh Vịnh đáp ca đã báo trước điều đó, “Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đavít, tổ tiên Người”, một lịch sử tồn tại cho đến muôn đời!
Anh Chị em,
Mới hôm qua, trong Thánh Lễ ban ơn toàn xá và cầu nguyện đặc biệt cho người cao tuổi, Đức Thánh Cha nhấn mạnh, chúng ta phải biết thu thập, cẩn thận giữ gìn và bảo vệ ‘một kho tàng’ quý giá mà Thiên Chúa đã ban cho mỗi người, đó là các bậc sinh thành. “Các ông bà và người già không phải là đồ thừa của cuộc sống, không phải là đồ vụn vặt bỏ đi; họ là những mẩu bánh quý giá còn sót lại trên bàn ăn cuộc sống và vẫn có thể nuôi dưỡng chúng ta bằng một hương thơm mà chúng ta đã đánh mất, “hương thơm của ký ức””. Như vậy, chúng ta không chỉ mắc nợ các thế hệ đi trước, nhưng còn nợ nần thế hệ cùng thời và nợ cả những thế hệ tương lai. Tại sao? Vì trong Chúa Giêsu, ‘Một Kho Tàng’ mới, chúng ta đã được lãnh nhận mặc khải trọn vẹn của Thiên Chúa. Chúng ta phải chia sẻ đặc quyền đó, đặc quyền mà “Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính” đã ước được thấy, mong được nghe mà không được. Như vậy, không chỉ gìn giữ ‘một kho tàng’ cũ, chúng ta còn phải chia sẻ ‘Một Kho Tàng’ mới có tên Giêsu cho các thế hệ hôm nay và mai ngày.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho con biết trân quý kho tàng Chúa ban, đó là đức tin của các bậc sinh thành; xin đừng để con, dù chỉ ‘nửa’ lần trong đời, mang tiếng bất hiếu! Đồng thời, cho con biết thao thức chia sẻ ‘Một Kho Tàng’ mới, Kho Tàng Giêsu, cho tất cả những ai cùng thời và cho các thế hệ mai sau bằng một cuộc sống ‘nên giống Giêsu’ mỗi ngày của con”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Phúc cho mắt các con vì được thấy; phúc cho tai các con vì được nghe!”.
“Ôi, đôi bạn có phúc! Mọi tạo vật đều mắc nợ quý ngài, vì qua quý ngài, một quà tặng thanh khiết nhất, xinh đẹp nhất được dâng cho Đấng Tạo Hoá; cụ thể là một ‘Người Mẹ’ không tì vết, mà chỉ một mình ‘Nàng’ xứng đáng cưu mang Đấng Tạo Dựng muôn loài!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Đó là câu nói ví von nhưng sâu sắc, thâm trầm, mang tính ‘chơi chữ’ của một trong các giáo phụ đầu tiên của Giáo Hội khi ngài nói về hai thánh Gioakim và Anna, “Song Thân của Mẹ Maria” như ‘một kho tàng’ xa xưa được Giáo Hội mừng kính hôm nay.
Không phải tình cờ mà Hội Thánh cho con cái đọc lại những lời khen ngợi các đấng sinh thành trong ngày lễ của các ngài, “Chúng ta hãy ca tụng những vĩ nhân và các tổ phụ của mình qua các thời đại. Có những người nhân hậu mà việc thiện của họ không bao giờ bị lãng quên; tên tuổi của họ sẽ được lưu truyền từ đời nọ sang đời kia; sự khôn ngoan của họ được cộng đoàn truyền tụng”. Huấn Ca gọi các đấng sinh thành thánh thiện là những con người vĩ đại, các vĩ nhân; đúng hơn, họ còn hơn cả các vĩ nhân, vì qua họ, Thiên Chúa tặng ban cho thế giới, cho Giáo Hội không chỉ những vĩ nhân mà cả những thánh nhân. Nói cách khác, các ngài là vĩ nhân của các vĩ nhân! Giêsu, một vĩ nhân; Maria và Giuse, những vĩ nhân; Gioakim và Anna, vĩ nhân của các vĩ nhân!
Chính nhờ đức tin của song thân mà Đức Maria đã có thể thực hiện một sự đáp trả, trong đức tin tuyệt vời của mình, trước lời mời của Thiên Chúa qua sứ thần Gabriel. Cha mẹ của Đức Maria là ông bà ngoại của Chúa Giêsu; chính các ngài đã giúp tạo ra một môi trường đức tin lành thánh, trong đó, Chúa Giêsu sẽ phát triển về trí tuệ, tâm đức và cả tầm vóc trước mặt Thiên Chúa và loài người. Ngày lễ hôm nay nhắc chúng ta nhớ về ‘một kho tàng’ Chúa ban cho mỗi người; đó là các bậc sinh thành đầy lòng tin “đã đi trước chúng ta và đang nghỉ giấc bình an”, những người mà chúng ta đã trở thành con cháu của họ. Thế nhưng, không chỉ nhớ đến họ, biết ơn họ, đã sinh thành dưỡng dục, chúng ta còn nhớ đến đức tin của các ngài; trong đó, chính các ngài đã sống, chiến đấu và đã giúp thắp lên ngọn lửa đức tin trong linh hồn và cuộc sống mỗi người chúng ta.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu tuyên bố, “Phúc cho mắt các con vì được thấy; phúc cho tai các con vì được nghe!”. Trước hết, Chúa Giêsu đề cập đến đôi mắt và đôi tai đức tin của người đương thời, những ai đã nhận ra sự hiện diện đầy quyền năng của Thiên Chúa trong chính Ngài và sứ vụ cứu độ của Ngài. Chúa Giêsu tuyên bố, “Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe!”. Đúng thế! Các môn đệ và chúng ta may mắn hơn các bậc công chính trước chúng ta rất nhiều; bởi lẽ, một Thiên Chúa trong đức tin giờ đây hiện diện trong một con người bằng xương bằng thịt, có tên Giêsu, một con người đã đi vào lịch sử nhân loại bằng sự chết và sự sống lại của Ngài; chính nhờ Ngài, lịch sử đó đã trở nên một lịch sử thánh, lịch sử cứu độ; vốn giờ đây là lịch sử của ân sủng, của Thánh Thần, của Lời quyền năng và của các Bí tích. Đức Giêsu Kitô giờ đây, là ‘Một Kho Tàng’ đích thực, ‘Kho Tàng của các kho tàng!’. Với Ngài, lịch sử của con người nay trở thành lịch sử của Thiên Chúa; Thánh Vịnh đáp ca đã báo trước điều đó, “Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đavít, tổ tiên Người”, một lịch sử tồn tại cho đến muôn đời!
Anh Chị em,
Mới hôm qua, trong Thánh Lễ ban ơn toàn xá và cầu nguyện đặc biệt cho người cao tuổi, Đức Thánh Cha nhấn mạnh, chúng ta phải biết thu thập, cẩn thận giữ gìn và bảo vệ ‘một kho tàng’ quý giá mà Thiên Chúa đã ban cho mỗi người, đó là các bậc sinh thành. “Các ông bà và người già không phải là đồ thừa của cuộc sống, không phải là đồ vụn vặt bỏ đi; họ là những mẩu bánh quý giá còn sót lại trên bàn ăn cuộc sống và vẫn có thể nuôi dưỡng chúng ta bằng một hương thơm mà chúng ta đã đánh mất, “hương thơm của ký ức””. Như vậy, chúng ta không chỉ mắc nợ các thế hệ đi trước, nhưng còn nợ nần thế hệ cùng thời và nợ cả những thế hệ tương lai. Tại sao? Vì trong Chúa Giêsu, ‘Một Kho Tàng’ mới, chúng ta đã được lãnh nhận mặc khải trọn vẹn của Thiên Chúa. Chúng ta phải chia sẻ đặc quyền đó, đặc quyền mà “Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính” đã ước được thấy, mong được nghe mà không được. Như vậy, không chỉ gìn giữ ‘một kho tàng’ cũ, chúng ta còn phải chia sẻ ‘Một Kho Tàng’ mới có tên Giêsu cho các thế hệ hôm nay và mai ngày.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho con biết trân quý kho tàng Chúa ban, đó là đức tin của các bậc sinh thành; xin đừng để con, dù chỉ ‘nửa’ lần trong đời, mang tiếng bất hiếu! Đồng thời, cho con biết thao thức chia sẻ ‘Một Kho Tàng’ mới, Kho Tàng Giêsu, cho tất cả những ai cùng thời và cho các thế hệ mai sau bằng một cuộc sống ‘nên giống Giêsu’ mỗi ngày của con”, Amen.
(Tgp. Huế)