Radio Veritas Asia - Kính thưa quí vị, các bạn thân mến. Trong những ngày này, nhắc đến "Ánh Mặt Trời", ai ai cũng phải nghĩ ngay đến cố tổng thống Kim Dae Jung của Hàn Quốc, người vừa qua đời hôm thứ Ba 18 tháng 8 năm 2009 hưởng thọ 85 tuổi. Người ta liên tưởng đến ông như ánh mặt trời đã khuất là bởi vì ông là cha đẻ của chính sách được mệnh danh là "Ánh Mặt Trời" vừa mang lại dân chủ cho Hàn Quốc vừa chủ trương hòa giải với Bắc Hàn.
Cố tổng thống Kim Dae Jung sinh ngày 03/12/1925. Xuất thân từ một gia đình bình dân tại một vùng xa xôi hẻo lánh, ông đã vươn lên nhờ có lòng tin và chí phấn đấu cầu tiến. Năm 32 tuổi ông nhập đạo Công giáo và bước chân vào chính trường sau khi thành công trong một công ty đóng tầu. Con người đã từng vào tù ra khám, bị đày đi lưu vong và năm lần bị ám sát hụt này luôn khẳng định rằng chính niềm tin Công giáo đã nâng đỡ ông trong những giờ phút khó khăn và thử thách trong cuộc sống.
Ông đã cực lực lên án chính sách độc tài của tổng thống quân phiệt Phác Chính Hy. Năm 1961, ông đắc cử vào Quốc Hội. Năm 1971 ông suýt đánh bại Tổng Thống Phác trong một cuộc tranh cử sít sao, khi chiếm được 46 phần trăm phiếu cử tri.
Ông bị ám sát hụt 5 lần và một lần bị bắt cóc ở Tokyo, Nhật Bản, đưa về Hán Thành. Trước bao nhiêu trở ngại và hiểm nguy, ông luôn kiên trì phấn đấu nhằm mục đích nắm được chính quyền để thực hiện hoài bảo của mình là đem lại tự do, dân chủ, no ấm cho dân tộc và nhất là hoà bình cho xứ sở. Nhưng đối thủ chính trị của ông không phải là ít và cũng chẳng cao thượng gì; họ luôn đặt ông trước những nghịch cảnh hầu như không thể vượt qua. Nhưng rồi cuối cùng ông cũng đắc cử Tổng Thống vào năm 1998 và ở địa vị này tới năm 2003.
Trong thời gian này ông đã làm được một việc có thể tạo niềm tin và hy vọng cho nhân dân Hàn Quốc ở cả hai miền Nam Bắc Triều Tiên. Ðó là ông đã thuyết phục đựợc chủ tịch Kim Jong Il của Bắc Hàn đón tiếp ông tại thủ đô Bình Nhưỡng, để hai bên thù địch cùng nhau bàn thảo về phương cách cho nhân dân hai miền có dịp gặp nhau, cho những gia đình đã gần một thế kỷ bị phân tán vì chiến tranh hay vì ý thức hệ chính trị có dịp đoàn tụ. Ông đã đích thân bay tới Bình Nhưỡng như một thợ săn say mồi nhập vào hang cọp. Chủ tịch Kim đã đích thân đón tiếp ông một cách long trọng. Và cuộc đàm phán đã diễn ra trong 3 ngày 13, 14, 15 tháng 6 năm 2000.
Có người dè bỉu nói rằng sở dĩ ông làm được việc đó là vì đã phải chi ra của công qũy 500 triệu Mỹ Kim, để mua chuộc đối phương. Nhưng dầu sao ông cũng muốn bằng cách này hay cách khác may ra giúp đỡ người dân Bắc Hàn đang bị đói.
Sáng kiến này đã mang lại cho ông giải Nobel Hòa bình năm 2000. Cho tới nay ông là người Ðại Hàn đầu tiên và cũng là người duy nhất nhận giải thưởng cao quý này, vì ông là người đầu tiên có sáng kiến mở cuộc họp thượng đỉnh với Bắc Hàn để giải trừ chiến tranh và thống nhất tổ quốc trong hoà bình, mặc dầu chưa thành công.
Cũng phải kể thêm rằng ông là lãnh tụ quốc gia đầu tiên theo đạo Công giáo trong một đất nước mà hiện nay vẫn còn đa số dân theo Phật giáo, mặc dầu mấy thập niên gần đây số người cải đạo theo Tin lành đã lên đến 40 phần trăm.
Về mặt này, có thể nói ông cũng giống như cố Tổng Thống Ngô Ðình Diệm của Việt Nam. Nhưng số ông may mắn hơn vị Tổng Thống Công giáo Việt Nam nhiều. Ông Diệm cũng 5 lần bị mưu sát và đảo chính và cũng thóat chết nhiều lần. Nhưng lần cuối cùng đã không thóat được. Vì hoàn cảnh Việt Nam thời ấy khác xa Ðại Hàn.
Nếu ông Ngô Ðình Diệm đã được cựu Tổng Thống Hoa Kỳ Lyndon B, Johnson ca ngợi như một Churchill của Á Châu, thì cố tổng thống Kim Dae Jung cũng được nhiều người goi là Nelson Mandela của Ðại Hàn. Cả hai đều bị tù đày và cùng theo chủ trương tranh đấu bất bạo động.
Có lẽ cựu Tổng Thống Ðại Hàn Dân Quốc đã theo dõi kỹ cuộc chiến Việt Nam trong thời gian ông họat động tại Quốc Hội cho nên gần đây, chỉ vài tháng trước khi mất, ông đã nói với đài BBC rằng cần phải tiếp tục chính sách "Ánh Sáng Mặt Trời", nghĩa là đấu tranh bất bạo động vì đó là con đường đúng đắn nhứt. Ông nói như sau: "chưa có trường hợp nào mà các nước cộng sản bị đánh bại bằng chiến tranh hay bị bao vây kinh tế."
Quả thực, các chế độ cộng sản tại Ðông Âu và Liên xô đã sụp đổ không phải vì sức mạnh quân sự của thế giới tự do. Và ngày nay, người ta lại càng thấy rõ rằng sẽ chẳng có chế độ cộng sản nào còn rơi rớt lại trên thế giới sẽ sụp đổ vì chiến tranh.
Tác giả Minh Võ đã giải thích rằng, "vì Cộng Sản chiến đấu cho một mục tiêu ảo tưởng, cho một đế quốc nào đó ngoại lai, Cho nên nó không ngần ngại hy sinh đến người lính cuối cùng, bằng mọi phưong tiện dã man tàn bạo, mà chúng ta lại không nỡ nhìn thấy những cái chết vô lý như thế. Chúng cũng bắt chiến sĩ tử chiến với phương tiện vũ trang, quân trang, lương thực tối thiểu, cho nên dù trong hoàn cảnh kinh tế nào cũng không chịu đầu hàng."
Bắc Hàn hiện đang là quốc gia cộng sản nghèo đói nhứt, nhưng vẫn tiếp tục xây dựng thiên đường mù của họ. Các cuộc thử nghiệm vũ khí hạt nhân vừa qua cho thấy Bắc Hàn có lẽ sẽ không bao giờ chịu khuất phục trước những lời răn đe của thế giới tự do. Nhưng có lẽ thế giới sẽ phải suy nghĩ khi Bắc Hàn cử một phái đoàn đến Hán Thành để tham dự tang lễ của cổ tống thống Kim Dae Jung.
Cố tổng thống Kim Dae Jung đã nằm xuống. Nhưng Ánh Mặt Trời của hòa giải, của bất bạo động, của thương thuyết và của tình thương mà chắc chắn ông đã múc lấy từ niềm tin Công giáo, hẳn sẽ không bao giờ tắt, nhưng luôn luôn làm lóe lên những tia hy vọng.
Ðó là những tia sáng mà người ta cũng đã thấy được qua các cuộc biễu dương đức tin của người giáo dân Thái Hà và Tam Tòa. Không một tấc sắt trong tay, không một lời thúc quân đầy hận thù sắc máu, người Công giáo Việt nam vẫn có thể làm chứng rằng chỉ có bất bạo động, chỉ có tình thương mới có thể thắng được hận thù, tham lam và ích kỷ trong lòng người.
Ðã cố gắng sống như một Ánh Mặt Trời của Yêu thương và Hy vọng như một Kim Dae Jung thì khi nằm xuống, chắc chắn người ta sẽ không sợ sẽ bị miệng người đời nguyền rủa. Chỉ có một sự thật luôn tồn tại đó là sự thật của Tình Yêu.
Cựu TT Kim Dae Jung và khi vừa ra tù |
Ông đã cực lực lên án chính sách độc tài của tổng thống quân phiệt Phác Chính Hy. Năm 1961, ông đắc cử vào Quốc Hội. Năm 1971 ông suýt đánh bại Tổng Thống Phác trong một cuộc tranh cử sít sao, khi chiếm được 46 phần trăm phiếu cử tri.
Ông bị ám sát hụt 5 lần và một lần bị bắt cóc ở Tokyo, Nhật Bản, đưa về Hán Thành. Trước bao nhiêu trở ngại và hiểm nguy, ông luôn kiên trì phấn đấu nhằm mục đích nắm được chính quyền để thực hiện hoài bảo của mình là đem lại tự do, dân chủ, no ấm cho dân tộc và nhất là hoà bình cho xứ sở. Nhưng đối thủ chính trị của ông không phải là ít và cũng chẳng cao thượng gì; họ luôn đặt ông trước những nghịch cảnh hầu như không thể vượt qua. Nhưng rồi cuối cùng ông cũng đắc cử Tổng Thống vào năm 1998 và ở địa vị này tới năm 2003.
Trong thời gian này ông đã làm được một việc có thể tạo niềm tin và hy vọng cho nhân dân Hàn Quốc ở cả hai miền Nam Bắc Triều Tiên. Ðó là ông đã thuyết phục đựợc chủ tịch Kim Jong Il của Bắc Hàn đón tiếp ông tại thủ đô Bình Nhưỡng, để hai bên thù địch cùng nhau bàn thảo về phương cách cho nhân dân hai miền có dịp gặp nhau, cho những gia đình đã gần một thế kỷ bị phân tán vì chiến tranh hay vì ý thức hệ chính trị có dịp đoàn tụ. Ông đã đích thân bay tới Bình Nhưỡng như một thợ săn say mồi nhập vào hang cọp. Chủ tịch Kim đã đích thân đón tiếp ông một cách long trọng. Và cuộc đàm phán đã diễn ra trong 3 ngày 13, 14, 15 tháng 6 năm 2000.
Có người dè bỉu nói rằng sở dĩ ông làm được việc đó là vì đã phải chi ra của công qũy 500 triệu Mỹ Kim, để mua chuộc đối phương. Nhưng dầu sao ông cũng muốn bằng cách này hay cách khác may ra giúp đỡ người dân Bắc Hàn đang bị đói.
Sáng kiến này đã mang lại cho ông giải Nobel Hòa bình năm 2000. Cho tới nay ông là người Ðại Hàn đầu tiên và cũng là người duy nhất nhận giải thưởng cao quý này, vì ông là người đầu tiên có sáng kiến mở cuộc họp thượng đỉnh với Bắc Hàn để giải trừ chiến tranh và thống nhất tổ quốc trong hoà bình, mặc dầu chưa thành công.
Cũng phải kể thêm rằng ông là lãnh tụ quốc gia đầu tiên theo đạo Công giáo trong một đất nước mà hiện nay vẫn còn đa số dân theo Phật giáo, mặc dầu mấy thập niên gần đây số người cải đạo theo Tin lành đã lên đến 40 phần trăm.
Về mặt này, có thể nói ông cũng giống như cố Tổng Thống Ngô Ðình Diệm của Việt Nam. Nhưng số ông may mắn hơn vị Tổng Thống Công giáo Việt Nam nhiều. Ông Diệm cũng 5 lần bị mưu sát và đảo chính và cũng thóat chết nhiều lần. Nhưng lần cuối cùng đã không thóat được. Vì hoàn cảnh Việt Nam thời ấy khác xa Ðại Hàn.
Nếu ông Ngô Ðình Diệm đã được cựu Tổng Thống Hoa Kỳ Lyndon B, Johnson ca ngợi như một Churchill của Á Châu, thì cố tổng thống Kim Dae Jung cũng được nhiều người goi là Nelson Mandela của Ðại Hàn. Cả hai đều bị tù đày và cùng theo chủ trương tranh đấu bất bạo động.
Có lẽ cựu Tổng Thống Ðại Hàn Dân Quốc đã theo dõi kỹ cuộc chiến Việt Nam trong thời gian ông họat động tại Quốc Hội cho nên gần đây, chỉ vài tháng trước khi mất, ông đã nói với đài BBC rằng cần phải tiếp tục chính sách "Ánh Sáng Mặt Trời", nghĩa là đấu tranh bất bạo động vì đó là con đường đúng đắn nhứt. Ông nói như sau: "chưa có trường hợp nào mà các nước cộng sản bị đánh bại bằng chiến tranh hay bị bao vây kinh tế."
Quả thực, các chế độ cộng sản tại Ðông Âu và Liên xô đã sụp đổ không phải vì sức mạnh quân sự của thế giới tự do. Và ngày nay, người ta lại càng thấy rõ rằng sẽ chẳng có chế độ cộng sản nào còn rơi rớt lại trên thế giới sẽ sụp đổ vì chiến tranh.
Tác giả Minh Võ đã giải thích rằng, "vì Cộng Sản chiến đấu cho một mục tiêu ảo tưởng, cho một đế quốc nào đó ngoại lai, Cho nên nó không ngần ngại hy sinh đến người lính cuối cùng, bằng mọi phưong tiện dã man tàn bạo, mà chúng ta lại không nỡ nhìn thấy những cái chết vô lý như thế. Chúng cũng bắt chiến sĩ tử chiến với phương tiện vũ trang, quân trang, lương thực tối thiểu, cho nên dù trong hoàn cảnh kinh tế nào cũng không chịu đầu hàng."
Bắc Hàn hiện đang là quốc gia cộng sản nghèo đói nhứt, nhưng vẫn tiếp tục xây dựng thiên đường mù của họ. Các cuộc thử nghiệm vũ khí hạt nhân vừa qua cho thấy Bắc Hàn có lẽ sẽ không bao giờ chịu khuất phục trước những lời răn đe của thế giới tự do. Nhưng có lẽ thế giới sẽ phải suy nghĩ khi Bắc Hàn cử một phái đoàn đến Hán Thành để tham dự tang lễ của cổ tống thống Kim Dae Jung.
Cố tổng thống Kim Dae Jung đã nằm xuống. Nhưng Ánh Mặt Trời của hòa giải, của bất bạo động, của thương thuyết và của tình thương mà chắc chắn ông đã múc lấy từ niềm tin Công giáo, hẳn sẽ không bao giờ tắt, nhưng luôn luôn làm lóe lên những tia hy vọng.
Ðó là những tia sáng mà người ta cũng đã thấy được qua các cuộc biễu dương đức tin của người giáo dân Thái Hà và Tam Tòa. Không một tấc sắt trong tay, không một lời thúc quân đầy hận thù sắc máu, người Công giáo Việt nam vẫn có thể làm chứng rằng chỉ có bất bạo động, chỉ có tình thương mới có thể thắng được hận thù, tham lam và ích kỷ trong lòng người.
Ðã cố gắng sống như một Ánh Mặt Trời của Yêu thương và Hy vọng như một Kim Dae Jung thì khi nằm xuống, chắc chắn người ta sẽ không sợ sẽ bị miệng người đời nguyền rủa. Chỉ có một sự thật luôn tồn tại đó là sự thật của Tình Yêu.