Tất cả chúng ta đây, dù trong mọi hoàn cảnh nào đều có thể theo Thầy Giêsu được cả! Thầy chẳng khó khăn với chúng ta đâu, chỉ cần chúng ta dũ bỏ tất cả những bụi trần, những tội lỗi, những đam mê, những gì thuộc về thế gian, thì đều được Thầy Giêsu chấp nhận và cho theo. Dĩ nhiên chẳng phải vì Thầy Giêsu của chúng ta khó khăn, nhưng bởi vì những gì chúng ta còn dính bén, mới trở nên khó khăn trên bước đường đi theo Thầy trước mặt mà thôi!. Chứ nếu chúng ta không còn gì vướng bận trong tâm trí, không còn một ước vọng tham lam nào để còn là chướng ngại hay giới hạn chúng ta theo bước chân của Ngài, suốt cuộc đời còn lại. Thầy Giêsu của chúng ta thì hiền lành và thánh thiện vô cùng, nếu muốn theo Thầy thì chỉ cần chúng ta cũng bắt chước tất cả những môn đệ của Thầy trước đây! Thầy ở đâu thì chúng con cũng xin được ở đó với Thầy. Thầy đi đâu, xin cho chúng con được đi theo. Thầy làm gì, ăn gì, mọi điều gì Thầy làm, xin cho chúng con được bắt chước, con thiết nghĩ cũng chẳng có gì gọi là khó, phải không Thầy Giêsu nhân lành của chúng con ơi!?

Tại sao Thầy Giêsu lại có được nhiều môn đệ theo Thầy đến thế!? Có phải vì theo Thầy là được sống nhiều trong tự do, trong đoàn kết tình huynh đệ, trong yêu thương, chia sẻ, lo lắng cho nhau? Có phải vì theo Thầy ta chẳng phải lo lắng là ngày mai ta sẽ ăn gì, mặc gì, và bận tâm điều gì? Có phải theo Thầy cuộc sống của chúng ta chung quanh ai cũng là anh chị em một nhà. Có phải đi theo Thầy là chúng ta luôn được sống trong bình an và hạnh phúc.

Vâng, đó là khi chúng ta có Thầy. Còn khi vắng bóng Thầy thì chúng ta sẽ ra sao!? Có phải khi vắng bóng Thầy thì chúng ta mất đi điểm tựa? Mất nơi nương tựa, mất Người hướng dẫn, mất Người dậy dỗ, mất Người an ủi, nhất là mất đi Người tín cẩn là Người Đầu Lớn Nhất, là cột trụ cho tất cả chúng ta những khi cần được cố vấn và trấn an. Nhưng lậy Thầy Giêsu! Thầy đã chuẩn bị cho chúng con tất cả! Vì Thầy yêu thương chúng con vô bờ bến. Thầy biết trước được chúng con sẽ mất Thầy, vì chương trình của Thầy phải được chu tất và chu toàn theo ý muốn của Thiên Chúa Cha, là Cha yêu dấu của Thầy! Vì Thầy biết rõ chúng con đớn hèn. Vì Thầy biết rõ chúng con tất cả là vô dụng nếu không có Thầy! Nên có phải vì thế mà Thầy đã nhờ đến Thánh Phêrô làm đầu Hội Thánh để tiếp tục công việc của Thầy trên trần gian này hay không? Và chẳng những một Phêrô mà còn nhiều Phêrô tiếp theo sau này nữa!. Thầy về Trời đã xin với Thiên Chúa Cha ban cho chúng con ơn Chúa Thánh Linh, sẽ luôn ở với chúng con thay Thầy mà dậy dỗ hướng dẫn chúng con. Nhờ ơn Chúa Thánh Linh, giúp chúng con rất nhiều trong những việc giữ gìn linh hồn và thân xác chúng con để trở thành bàn thờ cho Thiên Chúa Ba Ngôi ngự trị, thánh hóa trong ngoài chúng con, hoán cải chúng con nên con cái Chúa mỗi ngày một hơn. Thật tình Thầy có ra đi và đang hằng ngự bên hữu Đức Chúa Cha và bên Mẹ Maria Nữ Vương Hòa Bình, nhưng có phải Thầy vẫn còn lưu lại trên trần gian này với chúng con trong tất cả những giáo huấn của Thầy được chứa đựng tất cả trong Phúc Âm, trong Chúa Thánh Linh, và trong tất cả hình ảnh anh chị em hằng ngày sống chung quanh chúng con?

Chúng con muốn theo Thầy ư!? Hãy về bán tất cả của cải cho người nghèo khó, rồi trở lại mà theo Thầy. Muốn theo Thầy thì đừng tiếc rẻ những gì chúng con bỏ lại sau lưng. Muốn theo Thầy thì hãy ra đi như chiên non đi giữa bầy sói, không mang bao bị, không mặc hai áo, và không vận vào người những thứ không cần thiết. Đi đến nơi đâu hãy dùng đôi bàn tay mà biến thành thực phẩm để nuôi thân, hãy rao giảng Tin Mừng cho muôn dân, hãy khuyên mọi người ăn năn sám hối vì Nước Trời gần kề, và hãy luôn giữ hai Giới Răn quan trọng của Chúa, trước là kính mến một Đức Chúa Trời trên hết mọi sự, sau lại yêu người như mình ta vậy, Amen.

Lậy Thầy Giêsu! Không biết con đã đi theo Thầy được bao nhiêu phần trăm trong cuộc sống hiện tại và còn tiếp tục được bao nhiêu năm nữa trong cuộc đời vắn vỏi còn lại của con đây!? Nhưng cảm tạ Thiên Chúa Ba Ngôi, con rất mừng là con sống gần như không có của cải gì nhiều cả! Nhưng lại có Thầy trong quả tim con thì thiết nghĩ đó là hạnh phúc nhất trần đời của con phải không thưa Thầy Giêsu!? Nhất là trong cuộc sống mà kinh tế hiện nay đang kiệt quệ, đang tuột dốc, và đang suy thoái thật trầm trọng, có thể con cũng không thoát khỏi con trăng này, bởi đây là nạn chung trên toàn nước Mỹ và thế giới. Hiện nay nhiều người giầu có trên thế giới đã mất hết của cải, như gặp phải trận hồng thủy, càn quét tất cả những gì của họ đã dành hết một đời, gầy dựng trên nền móng bằng cát, không vững chắc, không bảo hiểm, nên ngày hôm nay họ đã mất tất cả, và đã cất mạng sống của họ theo với những gì họ đã mất. Thật tội nghiệp cho những con người giầu có đó, họ thật đáng thương. Tưởng chừng bạc tỷ thì đâu có gọi là nghèo phải không thưa Thầy, thế mà tại sao họ phải kết liễu cuộc đời của họ thương tâm như thế!? Có phải họ càng giầu thì họ lại càng nghèo xác nghèo xơ, vì không còn gì là của họ? Vì họ không tin tưởng vào ai! Ngay cả cha mẹ, vợ chồng, con cái, và người trong gia tộc. Ai họ cũng nghi ngờ. Họ mất hết cả tự do vì bận làm tiền và giữ tiền. Họ mất hết cả tình người vì có phải hễ cho là mất, mà hễ tích lũy là còn. Họ mất cả linh hồn muôn đời của họ.

Nên muốn được đi theo Thầy ư!? Quả là khó cho những ai giầu có, nhưng cũng không dễ cho những ai khó nghèo. Bởi nếu có lòng tham thì hà tất là dù ta giầu hay nghèo thì cũng giống nhau thôi! Ước mong cho lòng mong ước của chúng ta muốn được đi theo Thầy Giêsu được trở thành hiện thực là khi chúng ta sống được giống như trong Kinh Hòa Bình của Thánh Phanxico Khó Nghèo. Amen.