74. LÀ THƠ CỦA NGƯỜI MÙ

Thi nhân đời Đường là Mạnh Hạo Nhiên có một bài thơ ngũ tuyệt:

- "Xuân ngủ không ngon giấc, khắp nơi nghe chim hót, đêm về tiếng gió mưa, hoa rơi biết là bao?”

Có người vỗ tay nói tuyệt, không ngừng gật đầu khen đi khen lại; lại còn có người không cho là như thế, nói:

- “Đó là thơ của người mù làm !”

Người nghe câu nói này thì miệng câm như hến.

(Tiếu tiếu lục)

Suy tư 74:

Khi người mù làm thơ tả chân dung tâm hồn thì tuyệt vời, bởi vì họ sống trong những cảm nghiệm tận nơi sâu thẳm của tâm hồn, nhưng người mù không thể làm thơ tả cảnh vật thiên nhiên vì họ không thấy cảnh vật chung quanh mình...

Có những người Ki-tô hữu đọc kinh oang oang mà lòng trí thì không suy niệm kinh mình đọc, nên được gọi là đọc như vẹt, bởi vì con vẹt chỉ biết nói vài câu như người, nhưng tuyệt đối nó không hiểu nó nói gì; có một vài người Ki-tô hữu làm việc thiện nhưng thiện thì ít mà bắt chẹt tha nhân thì nhiều, bởi vì họ làm việc thiện theo tỷ lệ 5% là vì Chúa, còn 95% là vì mình...

Làm thơ tả cảnh mà không hay thì người ta sẽ nói là thơ của người mù làm, nhưng nếu làm không đúng bổn phận của người Ki-tô hữu thì người ta sẽ cười và nói: đạo đức giả...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài. csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------------

http://www.vietcatholicnews.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info